Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 867: Hợp tác với Tiền gia (1)

Bởi vì muốn hợp tác làm ăn với Trình Loan Loan, Tiền lão gia tử đã sớm điều tra thị trường liên quan.
Son phấn cho nữ tử là một ngành kinh doanh rất có lợi nhuận, nhưng có quá nhiều cạnh tranh trong ngành này, còn sản phẩm chăm sóc da lại khác với son phấn, son phấn làm tăng thêm nhan sắc cho nữ tử, mà sản phẩm chăm sóc da là để bảo vệ làn da như ban đầu, làm cho làn da càng thêm mềm mịn hoặc trắng nõn.
Hiện nay trên thị trường phần lớn các sản phẩm chăm sóc da được điều chế từ trân châu và sữa bò, giá cả cực kỳ đắt đỏ, lại cần có tủy xương bò và mỡ bò, những nguyên liệu này cực kỳ khó tìm được, chỉ dành riêng cho quý tộc, dân chúng bình thường căn bản là không tiếp xúc đến mấy thứ này được.
Theo như ông biết, thứ mà Tuệ Nhũ Nhân muốn làm ra là một sản phẩm chăm sóc da mà những người bình thường có thể đủ khả năng sử dụng.
Cái gọi là dân chúng bình thường, tự nhiên không phải là nông dân và công nhân ở tầng dưới cùng, mà là đại đa số người có thu nhập khá ở trong thành, chưa tính đến đám phú hộ, thì nhóm người này chiếm tám mươi phần trăm số dân trong thành.
Tiền lão gia tử mở miệng hỏi:
"Một lọ nhỏ này chi phí đại khái là bao nhiêu bạc?"
Trình Loan Loan lấy sổ sách ra:
"Nguyên liệu của dầu dưỡng ẩm là phế liệu do phường xà phòng sản xuất, chủ yếu là phí nhân công, nguyên liệu của kem dưỡng ẩm chủ yếu là lô hội, thứ này cũng không đắt, tiền công một ngày của một công nhân ước chừng ba mươi văn tiền, hơn năm mươi người sản xuất được khoảng một trăm chai mỗi ngày, tính sơ sơ, chi phí một chai ước chừng khoảng ba mươi văn tiền. Nhưng mà việc xây dựng nhà xưởng và một số thiết bị đều là tiền, cần phải phân chia lên trên mỗi một sản phẩm, vậy ước chừng là bốn mươi văn tiền đi."
"Mới bốn mươi văn tiền..."
Tiền lão gia tử cực kỳ kinh ngạc:
"Bên trong Cao Tuyết Cơ chỉ có bột trân châu thôi sợ cũng phải tốn ít nhất bốn năm lượng bạc, sản phẩm này của chúng ta không kém so với Cao Tuyết Cơ nha."
"Đúng vậy, không kém Cao Tuyết Cơ, nhưng không thể bán giá cao như vậy."
Trình Loan Loan mở miệng nói:
"Chúng ta cũng không phải đi cùng con đường của Cao Tuyết Cơ, không xung đột với nhóm tiêu dùng của bọn họ. Hai bình này cùng nhau bán ra, năm trăm văn được không, còn nếu mua riêng một chai, vậy thì ba trăm văn một chai."
Trái tim Tiền lão gia tử có chút nhói đau:
"Giá cả này quả thực là hơi rẻ..."
Ông nhớ rõ giá cả của Cao Tuyết Cơ hình như là hơn hai mươi lượng bạc, cho dù là người có tiền như Tiền gia bọn họ, cũng cảm thấy giá Cao Tuyết Cơ rất đắt, so sánh như vậy, giá mà Tuệ Nhũ Nhân đưa ra quá thấp, mới năm trăm văn, có thể bị người ta hoài nghi rằng chất lượng có vấn đề gì hay không?
"Trước mắt xưởng mới bắt đầu hoạt động, cho nên sản lượng hằng ngày tương đối thấp, sau khi hoạt động bình thường, sản lượng hằng ngày là ba năm trăm, đến lúc đó, lợi nhuận ít nhưng doanh số cao, lợi nhuận tự nhiên cũng sẽ tăng lên."
Trình Loan Loan viết vẽ lên trên giấy:
"Chúng ta tính toán một chút về lợi nhuận, số người trong huyện Bình An nguyện ý bỏ ra năm trăm văn tiền để mua sản phẩm chăm sóc da, có ít nhất hai Ba trăm người, mà trong Hồ Châu có hơn một trăm huyện trấn lớn nhỏ, cộng lại chính là hơn vạn người, tính ra là có năm ngàn lượng bạc thu vào trên sổ sách. Mà các sản phẩm chăm sóc da này có thể bị sử dụng hết trong ba tháng, ta dám cam đoan, chỉ cần là nữ tử đã sử dụng sản phẩm của ta, nhất định sẽ mua lần thứ hai, vậy chúng ta sẽ kiếm thêm năm ngàn lượng bạc thứ hai."
"Tiền gia các ngươi làm ăn lớn như vậy, không có khả năng chỉ có sản nghiệp ở Hồ Châu đi, thành Nam Dương ở bên cạnh, xa hơn một chút là Toàn Châu, kinh thành ở phương bắc, và còn có nhiều thành thị phồn hoa như vậy. Miễn là sản phẩm có thể được vận chuyển tới, để cho nhóm người tiêu dùng nhìn thấy những ưu điểm của các sản phẩm, sau này chỉ việc ngồi đếm tiền."
Tính toán trong lòng Tiền lão gia tử cũng bùm bùm vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận