Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1323: Tiêu Tần Đại Vận Hà (1)

Cứ tất bật bận rộn như vậy, nháy mắt đã đến tháng chạp cuối năm.
Việc tiến hành chia lợi nhuận theo thường lệ của trấn Đại Hà đương nhiên không cần nói nhiều, trọng điểm năm nay là ở kênh đào.
Trải qua sự cố gắng nửa năm qua, giai đoạn ba của công trình kênh đào đã hoàn công toàn bộ, đường sông kéo dài từ Dương Châu đến Hồ Châu đã được thông.
Sông Đại Hà ban đầu ở trấn Đại Hà ước chừng được mở rộng gấp năm lần, ngay cả chiếc thuyền lớn nhất của Tào gia cũng có thể tiến vào mà không bị cản trở, vả lại hai chiếc thuyền còn có thể dừng song song cạnh nhau. Từ đó có thể thấy được độ rộng lớn của đường sông.
Bốn bến thuyền được xây dựng bên cạnh đường sông, thương thuyền có thể tiến vào theo thứ tự, sẽ không khiến đường sông bị ách tắc.
Ở gần bến thuyền còn khai khẩn thêm một khu đất để xây dựng kho hàng dài. Sau khi thương thuyền dỡ hàng có thể thuê luôn kho hàng để gửi hàng, vừa tiện cho những thương nhân tới tới lui lui và cũng có thể tăng thêm một khoản thu nhập cho trấn Đại Hà. Đồng thời cũng sinh ra rất nhiều việc làm mới, thu hút hán tử của các khu vực khác đến làm công nhân khuân vác khiêng hàng.
Ngày kênh đào hoàn công, trấn Đại Hà tổ chức nghi thức khánh thành biển hiệu, mời các nhân vật lớn có uy tín danh dự ở các huyện trấn khác đến tham dự.
Gió đông bắc thổi mạnh, ánh mặt trời xua tan chút sương mù của ngày đông giá lạnh.
Có rất nhiều người đứng trên bến thuyền bên đường sông, có người dân địa phương của trấn Đại Hà, có công nhân xây dựng kênh đào của Nam Dương thành, có những thương nhân ở xung quanh nghe tiếng mà đến....
Ngụy Huyện lệnh là người phụ trách quan trọng nhất của công trình kênh đào nên đứng ở chỗ cao nhất.
"Hôm nay là một ngày tốt lành, cũng là ngày kênh đào trấn Đại Hà được xây dựng hoàn thành. Một ngày nào đó của hai năm trước, Tuệ Cung nhân và Thẩm đại nhân đề xuất ý tưởng xây kênh đào. Hôm nay của hai năm sau, ý tưởng của lúc trước đã biến thành sự thật.... Kênh đào này, phía nam thông với Thanh Châu, phía tây chạy đến Nam Dương, phía đông nối liền Dương Châu, còn đi thẳng về phía bắc sẽ đến Kinh thành...."
"Để có thể hoàn thành việc xây dựng kênh đào, chúng ta phải cảm tạ mỗi một người đã nỗ lực đóng góp. Đầu tiên là Tuệ Cung nhân, nếu không phải Tuệ Cung nhân đề xuất ý tưởng này thì ít nhất trong vòng mười năm cũng sẽ không có kênh đào. Tiếp theo, cảm tạ mỗi một người ở trấn Đại Hà, bởi vì khoản tiền vốn đầu tiên đến từ tất cả dân chúng trấn Đại Hà. Tiếp nữa cảm tạ tất cả thương nhân Hồ Châu đã quyên góp tiền, cám ơn mọi người đã đóng góp một viên gạch trong công cuộc xây dựng Hồ Châu. Thứ tư, cảm tạ toàn bộ các thương nhân ngoại quốc ở Dương Châu, Thanh Châu, Toàn Châu.... Cuối cùng còn phải cảm tạ sự hỗ trợ hết mình của quan phủ các địa phương nơi kênh đào đi qua...."
"Đương nhiên, chúng ta còn phải cảm tạ một người quan trọng nhất, đó chính là...."
Ngụy Huyện lệnh nghiêng người, hay tay cung kính chắp lại, nhìn về phía sau bình phong hoa lệ:
"Xin mời Tần vương."
Trình Loan Loan đứng ở bên cạnh hơi kinh ngạc, sao Tần vương này cũng đến đây?
Mùa thu khi nàng đi cùng Tứ Đản đến Hồ Châu tham dự kỳ thi, lúc ấy nàng đã từ chối Tần vương hai lần, nàng còn tưởng rằng Tần vương này sẽ không khoan dung, không bỏ qua. Sau đó nàng nghe Tri phủ đại nhân nói Kinh thành lại phái một vị quan viên giám sát kênh đào đến đây để kiểm tra và kiềm chế Tần vương. Vị quan viên kia là tâm phúc của Hoàng thượng, đến Hồ Châu không phải để soi mói tiến độ kênh đào mà là để giám sát Tần vương, không để hắn gây chuyện rắc rối.
Cho nên trải qua quãng thời gian dài như vậy, Tần vương vốn không có thời gian tìm đến gây phiền toái cho nàng mà nàng cũng đã sớm quẳng người này ra sau đầu.
Không nghĩ tới lúc kênh đào xây xong Tần vương lại đến trấn Đại Hà.
Tần Vương mặc một bộ cẩm y màu tím hoa văn mãng xà, đầu đội ngọc quan vàng, bên hông thắt đai lưng hoa lệ tinh xảo, đeo ngọc bội dương chi bạch ngọc và túi hương, toàn thân thoạt nhìn ngọc thụ lâm phong, phong độ nhẹ nhàng.
Hắn đi tới với khí thế uy nghiêm, những người ở đây đều không khỏi quỳ xuống hành lễ:
"Gặp qua Tần vương...."
Trên mặt hắn nở một nụ cười ấm áp, nâng tay nói:
"Các vị hương thân phụ lão không cần hành lễ, đều đứng lên đi."
Lúc hắn nói những lời này, ánh mắt hơi dừng trên đầu Trình Loan Loan, khóe miệng nhếch lên thành một độ cong không dễ phát hiện ra.
Nếu không phải hoàng huynh phái người theo dõi hắn thì hắn đã sớm đến trấn Đại Hà. Cũng may công việc dở hơi mà hoàng huynh giao phó đã xong xuôi, rốt cuộc hắn có thể xử lý việc riêng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận