Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1607: Hạ Tiêu Trình Phóng quyết định hôn sự (1)

"Nam nhi quỳ trời quỳ đất quỳ phụ mẫu, không có lý nào quỳ một biểu tỷ như ta, đệ đứng lên đi."
Sau khi Trình Loan Loan nói như vậy, Hạ Tiêu mới cảm thấy quả thực hơi đường đột, vội vàng đứng lên.
"Đệ là đích tử Hạ gia, bây giờ là gia chủ của Hạ gia, cũng là Chiêu Dũng tướng quân tam phẩm được hoàng thượng coi trọng, mà Trình Phóng chỉ là một nữ tử nhà nông, thậm chí vốn còn là nô tịch, chuyện nàng giỏi nhất là nấu cơm, không biết gì đối với chuyện hậu trạch."
Nàng chậm rãi nói sự thật:
"Thân phận nàng như vậy, cho dù làm thiếp cho đệ cũng thuộc dạng trèo cao rồi."
"Đệ chuộc thân cho nàng không phải để nàng làm thiếp, là làm phu nhân đương gia."
Trong con ngươi của Hạ Tiêu mang theo kiên định:
"Mong biểu tỷ thành toàn."
Trình Loan Loan nhìn hắn hỏi:
"Đệ thích Trình Phóng?"
Hạ Tiêu trầm mặc.
Hắn thích Trình Phóng không, chắc vẫn chưa tới mức này.
Chỉ là bây giờ hắn cần một thê tử để thân nương trên danh nghĩa của hắn ngừng lại, cũng khiến La Kỳ chết tâm.
Sau khi hắn đưa ra quyết định này, thật sự cố gắng vì chuyện này.
Cứ cách ba hôm hắn lại tới tìm Trình Phóng một lần, tặng trang sức, tặng son, tặng y phục... tặng tất cả những thứ mà nữ nhân thích.
Bị biểu tỷ hỏi như vậy, đột nhiên cảm thấy mình rất đê hèn.
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Trình Loan Loan đã hiểu, Hạ Tiêu đối với Trình Phóng không phải là tình cảm nam nữ.
Nhưng nhìn dáng vẻ vừa nãy của Trình Phóng, có lẽ đã rung động rồi.
Nữ tử rung động, rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu, nàng không hiểu cũng không nhìn thấu.
Nếu Trình Phóng rung động với một tra nam, chắc chắn nàng sẽ ngăn cản Trình Phóng gả đi, nhưng đối tượng là Hạ Tiêu.
Gả cho Hạ Tiêu tốt hơn lưu lại bên cạnh nàng làm nha hoàn nhiều.
Nàng tiếp tục hỏi:
"Trình Phóng đồng ý gả cho đệ chưa?"
"Nàng nói cần biểu tỷ gật đầu."
Hạ Tiêu lên tiếng:
"Tuy giữa đệ và Trình Phóng không có tình cảm nam nữ nhưng đệ chắc chắn sẽ làm một trượng phu quy chuẩn, tam thư lục lễ, tứ sính ngũ kim, kiệu lớn tám người khiêng, phong phong quang quang nghênh cưới nàng qua cửa. Nàng là người của thôn Đại Hà, đệ sẽ tôn trọng phong khí của thôn Đại Hà, đời này tuyệt không nạp thiếp."
Hắn vừa dứt lời, Trình Phóng đã từ hậu viện đi ra, lên tiếng nói:
"Tuy thân phận của nô tỳ không xứng với Hạ sư phụ, nhưng nô tỳ sẽ cố gắng học cách làm sao làm một gia mẫu đương gia, nô tỳ cũng chắc chắn sẽ làm một thê tử quy chuẩn, tiếp đón khách, xử lý việc vặt, hầu hạ mẹ chồng, không khiến Hạ sư phụ lo lắng chuyện nội trạch, cũng, cũng sẽ cố gắng sinh hài tử cho Hạ gia..."
Trình Loan Loan nhìn hai người họ.
Một thặng nam ba mươi tuổi bị mối tình đầu làm tổn thương, từng quyết định cả đời không cưới thê tử.
Một thặng nữ hơn hai mươi tuổi, vì có danh tiếng khắc phu, từng quyết định cả đời không gả.
Ở thời đại này, mặc kệ là không cưới hay không gả, đều sẽ nhận được nhiều dị nghị.
Hai người này ở cạnh nhau, hình như cũng không tồi.
Tuy Hạ Tiêu không có tình cảm nhưng thời đại này vốn là cưới bừa gả bậy, có bao nhiêu trượng phu có tình cảm với thê tử chứ?
Có thể tôn trọng đối phương chính là may mắn lớn nhất rồi.
"Nếu hai người đều không có vấn đề gì, dĩ nhiên ta sẽ gật đầu chúc phúc."
Trình Loan Loan cười nói:
"Tuổi của hai người các ngươi đều không nhỏ, định khi nào tổ chức hôn sự?"
Hạ Tiêu suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Đến Cẩm Tú phương may giá y, ước chừng một tháng, một tháng cũng đủ để hoàn thành tam thư lục lễ, ngày cưới định vào một tháng sau, như thế nào?"
Trình Phóng cực kỳ kinh ngạc, thế này quá gấp gáp rồi.
Trình Loan Loan cũng hơi kinh ngạc:
"Định vào cuối tháng bảy?"
"Đầu tháng bảy vương thất A Tát Bố tới kinh, đợi sau khi A Tát Bố rời khỏi, có lẽ biểu tỷ cũng sẽ về trấn Đại Hà."
Hạ Tiêu lên tiếng giải thích:
"Đệ định tổ chức hôn lễ ở kinh thành một lần, sau đó hộ tống biểu tỷ về trấn Đại Hà, tổ chức thêm một lần nữa ở trấn Đại Hà, mời tất cả thôn dân ăn hỉ yến."
Trình Loan Loan đã hiểu, đây là muốn cho Trình Phóng nở mày nở mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận