Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1235: Tiệc mừng ba ngày của Tiểu Trăn Trăn (1)

Màn đêm buông xuống, Triệu Đại Sơn vội vã trở về.
Hắn còn chưa kịp vào thăm khuê nữ thì đã bị Trình Loan Loan gọi vào chủ viện.
"Tuệ Nương và bé con đều ngủ rồi, con đừng đánh thức mẹ con hai người."
Nàng dịu dàng nói:
"Con ngồi xuống đi, mẫu tử chúng ta trò chuyện một lúc."
Trong khoảng thời gian này Triệu Đại Sơn vẫn luôn bận rộn, gầy đi không ít nhưng hắn của trước đây nhìn thế nào cũng chỉ là một hán tử chất phác thành thật mà nay trên người đột nhiên có thêm rất nhiều trọng trách nên cũng dần dần trở nên quyết đoán hơn, sau này hắn nhất định sẽ là trụ cột của Triệu gia.
"Khoảng thời gian này con quá bận rộn, đi sớm về muộn, có đôi khi đến huyện xa quá thì cả đêm cũng không về được, chuyện con làm đều là chuyện tốt lợi quốc lợi dân, bận rộn cũng không sao cả, nhưng...."
Nàng chuyển ý:
"Có bận hơn nữa cũng nên dành ra một chút tinh thần và sức lực để quan tâm thê tử và con cái. Không phải ta nói đến chuyện thiếu ăn thiếu mặc trong cuộc sống hàng ngày mà là đang nói đến khía cạnh tâm lý cần người an ủi, tinh thần cần người quan tâm...."
Vẻ mặt Triệu Đại Sơn mờ mịt:
"Con không hiểu ý của nương...."
Trình Loan Loan đỡ trán, đành phải nói thẳng:
"Đợt trước lúc trong nhà tổ chức tiệc mừng thăng quan, nhạc phụ nhạc mẫu con đến đây, trò chuyện với Tuệ Nương một lúc. Đêm đó Tuệ Nương uống nhầm thuốc phá thai, thiếu chút nữa một xác hai mạng. Ta không nói với con chuyện này là vì con vẫn luôn bận rộn, ta cũng nghĩ chuyện này cứ thế cho qua, không ngờ trong lòng Tuệ Nương còn có khúc mắc. Sau khi sinh Tiểu Châu Châu, áp lực của nàng ấy rất lớn, vẫn muốn sinh nhi tử cho con. Bây giờ tâm nguyện thất bại, trong lòng Tuệ Nương rất không dễ chịu.... Chuyện người làm mẹ chồng như ta làm được có giới hạn, chủ yếu vẫn phải do trượng phu con khuyên nhủ, an ủi."
Triệu Đại Sơn gãi gãi cằm:
"Con biết nàng ấy vẫn muốn sinh nhi tử nhưng sinh nữ nhi cũng không sao cả, dù sao con và Tuệ Nương còn trẻ, sau này...."
Trình Loan Loan suy nghĩ.
Ý này nghĩa là không sinh được nhi tử sẽ không từ bỏ sao.
Nàng biết đối với người thời xưa thì quan niệm kiểu này rất bình thường nhưng nàng vẫn cảm thấy chịu không nổi việc nhi tử của mình trở thành một trượng phu nhất định muốn phụ nhân sinh nhi tử.
Nàng hít sâu một hơi nói:
"Nếu, ta nói là nếu, lão tam, lão tứ, lão ngũ tiếp theo của các con đều là khuê nữ thì thế nào?"
Triệu Đại Sơn mở to đôi mắt mờ mịt, hiển nhiên hắn vốn không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Dưới ánh nhìn nghiêm nghị chăm chú của Trình Loan Loan, hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.
Đợi Trình Loan Loan uống xong một ly trà, cuối cùng hắn mới hiểu ra, mở miệng nói:
"Nếu vẫn là nữ nhi thì chứng tỏ số mệnh của con và Tuệ Nương không có duyên với nhi tử. Việc kéo dài hương khói cho Triệu gia chỉ có thể giao cho Nhị Cẩu, Tam Ngưu và Tứ Đản. Hơn nữa con cảm thấy nữ nhi cũng rất tốt, sau này các bé lớn lên, có bản lĩnh giống nương, còn lợi hại hơn so với rất nhiều nam nhân, ai dám xem thường chứ?"
"Con có thể nghĩ như vậy là tốt rồi."
Trình Loan Loan ho khan hai tiếng:
"Nếu con dám ra ngoài tìm nữ nhân khác vì Tuệ Nương không sinh được nhi tử thì xem ta xử lý con thế nào."
Triệu Đại Sơn như bị hoảng sợ bật dậy:
"Sao con có thể tìm nữ nhân khác, con không vô liêm sỉ như vậy, trong lòng nương con chính là người như vậy sao?"
Trình Loan Loan khoát khoát tay:
"Được rồi, con vào thăm Tuệ Nương và bé con đi, động tác nhẹ nhàng chút."
Triệu Đại Sơn gãi gãi tóc, không biết nên nói gì, xoay người trở lại viện của mình.
Vừa lúc bé con đói nên tỉnh giấc, đang uống sữa, Ngô Tuệ Nương nằm trên giường, ánh sáng êm dịu của ngọn nến chiếu lên mặt nàng, có vẻ dịu dàng điềm tĩnh.
Triệu Đại Sơn rửa người sạch sẽ rồi mới vào trong phòng, nhẹ giọng nói:
"Tức phụ, vất vả cho nàng rồi."
Ngô Tuệ Nương lắc đầu:
"Không vất vả, chàng xem Tiểu Trăn Trăn uống sữa ngon lành chưa kìa, sức lực rất lớn, phỏng chừng sau này còn béo hơn cả Tiểu Châu Châu."
"Chỉ có khuê nữ mới ngoan như vậy, tiểu tử thật sự quá ầm ĩ."
Giọng nói của Triệu Đại Sơn rất thấp:
"Trước kia lúc ta còn nhỏ, nương sinh liên tiếp mấy đệ đệ, cha không ở nhà, mỗi ngày nương đều bận rộn, bọn Nhị Cẩu đều do ta giúp đỡ nuôi lớn. Lúc chưa thành thân ta đã nghĩ sau này nhất định phải sinh khuê nữ. Không ngờ thật sự thành hiện thực, ông trời ban cho ta hai khuê nữ, số mệnh của ta thật quá tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận