Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1363: Cố ý đào hố cho ta nhảy mà (1)

Ánh sao đêm nay lập lòe.
Trình Loan Loan cả đêm không ngủ.
Triệu Nhị Cẩu nhìn qua quyển sổ, khàn giọng nói:
"Còn một người cuối cùng bị trúng độc nghiêm trọng, xem xong thì chúng ta về nhà nghỉ ngơi."
Trình Loan Loan gật đầu, nàng quả thật rất mệt, vừa nằm xuống giường là có thể ngủ ngay.
Các bệnh nhân bị bệnh vừa và nhẹ vẫn còn tốt, điều trị trễ một ngày thì cũng không sao.
Nàng uống một ngụm nước mà Triệu Nhị Cẩu mang theo, tùy tiện ăn hai miếng lương khô lót bụng, sau đó đi đến nhà cuối cùng.
Nhà này cũng xem như khá giả, là một nhị tiến viện nhỏ ở khu phố xá sầm uất, vừa tờ mờ sáng thì đã có hạ nhân vẩy nước quét nhà.
Vì cửa không đóng nên Triệu Nhị Cẩu trực tiếp đi vào, đứng ở cửa dò hỏi:
"Xin hỏi Vạn Quang Viễn ở đây sao?"
Hắn vừa dứt lời thì một cục đá từ đâu bay đến đập thẳng vào trán hắn.
Căn nhà này rất thanh tịnh, xung quanh cũng bình thường nên Trình Giáp cùng Trình Ất cũng không phòng bị quá nhiều, hơn nữa hai người bọn họ cả đêm không ngủ, thân thể mỏi mệt dẫn tới tính cảnh giác cũng thấp đi, chờ bọn họ phản ứng lại thì cục đá đã va vào trán Triệu Nhị Cẩu, máu tươi đầm đìa.
Ngay sau đó có một phụ nhân từ trong nhà chạy ra mắng:
"Nam nhân nhà ta suýt nữa thì bị độc chết, chính là thứ chó má Tuệ Thục nhân làm hại, ngươi vì kiếm bạc mà lòng dạ hiểm độc không màng tới tính mạng dân chúng sao, lại còn có mặt mũi tới nhà ta! Biến, các ngươi đều cút ra ngoài cho ta!"
Hà lão gia tử vội vàng tiến lên hoà giải:
"Tuệ Thục nhân là tới cứu trượng phu của ngươi, yên tâm, tính mạng của trượng phu ngươi sẽ không sao đâu..."
"Ai tin, dù sao ta cũng không tin!"
Âm thanh của nữ nhân bén nhọn:
"Ta chỉ nghe Tuệ Thục nhân biết làm ruộng, biết kiếm bạc, biết vuốt mông ngựa, biết lấy lòng hoàng thượng, chưa bao giờ nghe nói nàng ta biết chữa bệnh! Ha ha ha, vì lừa bịp dân chúng nên lời nói dối nói mình chữa bệnh cũng có thể thốt ra! Buồn cười, thật là quá buồn cười!"
Trong sân ầm ĩ khiến ánh mắt của những người qua đường đều đổ dồn vào đây.
Chuyện đêm nay Trình Loan Loan tới nhà bệnh nhân chữa bệnh toàn bộ người ở thành Dương Châu đều biết, đương nhiên cũng sẽ đỡ lời cho Trình Loan Loan.
"Vạn nương tử, Tuệ Thục nhân thật sự biết chữa bệnh, người đầu tiên tiếp nhận trị liệu là Tăng nhị gia đã có thể mở miệng ăn cơm, nhanh để Tuệ Thục nhân xem cho nam nhân nhà ngươi đi."
"Tối hôm qua Tuệ Thục nhân đã khám bệnh cho mấy người, ba, bốn người chữa bệnh sớm nhất đã khỏi rồi, chuyện này có thể có giả sao?"
"Bệnh của nam nhân nhà ngươi cũng đã nghiêm trọng, đừng để chậm trễ thời gian."
"Đúng vậy đúng vậy..."
Vạn nương tử lạnh lùng chắn cửa, cắn răng nói:
"Nam nhân nhà ta là bị độc vật do Tuệ Thục nhân nuôi ra hại thành như vậy, ta tuyệt đối không cho phép Tuệ Thục nhân tiếp cận nam nhân nhà ta!"
Trình Loan Loan vẫn luôn không nói chuyện, nàng tự mình xử lý vết thương cho Triệu Nhị Cẩu, sau khi băng bó cho xong thì nàng mới từ phía sau Trình Giáp và Trình Ất bước ra.
Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm Vạn nương tử:
"Vạn nương tử ngoài miệng đau lòng cho nam nhân nhà mình nhưng lại không muốn cho ta vào trị liệu, sao ta cảm thấy Vạn nương tử hình như đang muốn để nam nhân nhà mình bị độc chết vậy?"
Vạn nương tử tức giận:
"Nam nhân nhà ta biến thành như vậy là do ngươi làm hại, ta tuyệt đối không cho người vào chữa bệnh, chỉ cần ta ở đây thì các ngươi đừng hòng đi vào!"
Trình Loan Loan nheo mắt.
Nàng vẫn cảm thấy trong đây có chuyện mà nàng không biết.
Nàng quay đầu, thấp giọng dò hỏi:
"Mấy tên côn đồ ở bến tàu hôm qua có tiếp xúc với người nhà này không?"
Trình Giáp lắc đầu:
"Theo như người hồi báo thì mấy tên kia trốn thoát xong vẫn luôn ở trong sòng bạc không ra ngoài."
Chẳng lẽ là nàng đã đoán sai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận