Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1316: Tần Vương duy nhất của Đại Vũ (2)

Chưởng quỹ Đại Hà Yến nhanh chóng đi làm thẻ, để tiểu nhị đưa đám người Tần vương lên nhã gian ở lầu ba, chọn căn nhã gian tốt nhất.
Chờ đoàn người Tần vương đi lên xong thì chưởng quỹ như bị rút hết sức lực ngã ngồi trên ghế, thấy Trình Loan Loan còn ở đây thì lập tức đứng lên:
"Đa tạ Tuệ Cung nhân giải vây, nếu không tiểu nhân cũng không biết phải giải quyết chuyện hôm nay như thế nào."
Trình Loan Loan hạ giọng nói:
"Đối với người có thân phận tôn quý như thế này thì không cần thiết phải làm căng, nếu vừa rồi hắn không muốn làm thẻ thì ta có thể lấy thẻ của ta cho hắn dùng tạm, cũng không tính là vi phạm quy củ của Đại Hà Yến, cho nên về sau nhớ phải uyển chuyển tùy cơ ứng biến, cố gắng không để đắc tội người khác..."
Chưởng quỹ liên tục gật đầu tỏ vẻ đã nhớ kỹ.
Trình Loan Loan lúc này mới trở lại vị trí cạnh cửa sổ, cười nói:
"Ba người các vị nhìn ta làm gì?"
Lục Ánh Tuyết giơ ngón tay cái lên:
"Loan Loan tỷ thật ngầu, lại dám lừa gạt vương gia..."
"Đừng nói lung tung."
Trình Loan Loan trừng mắt liếc nàng ấy một cái:
"Ta đây gọi là uốn lưng nịnh hót người ta, đừng nói là lừa dối được không?"
Tiền lão gia tử sờ sờ râu:
"Thì ra vị này chính là Tần vương, bộ dáng cũng thuộc dạng ngọc thụ lâm phong, rất giống với lời đồn."
Trình Loan Loan chuyển mắt:
"Lời đồn nói Tần vương có bộ dáng như thế nào?"
Nàng ở kinh thành rất ít khi nghe người ta nghị luận về Tần vương, hẳn là sợ rước họa vào thân, mặt khác đa số thời gian nàng đều ở thôn Đại Hà, người ở thôn Đại Hà làm gì biết tới Tần vương, bởi vậy nàng cũng chưa từng nghe qua bất cứ lời bàn tán nào về Tần vương.
"Tần vương với đương kim thánh thượng do cùng một mẫu thân sinh ra, chính là thân huynh đệ, chắc là nhỏ hơn đương kim thánh thượng khoảng bảy, tám tuổi, năm nay hẳn là ba mươi bốn tuổi, đến nay còn chưa có Tần vương phi."
Tiền lão gia tử đè thấp tiếng nói:
"Nghe nói mười mấy năm trước người trong lòng Tần vương bất hạnh qua đời, Tần vương ba, bốn năm sau đó đều sa sút tinh thần, đột nhiên bắt đầu lưu luyến hoa thơm cỏ lạ, trong hậu viện có không ít cơ thiếp và nha hoàn thông phòng, lại không có một vị nào có thể giành được vị trí vương phi hay trắc phi của hoàng thất, chuyện này đã khiến hoàng thượng và thái hậu đau đầu muốn chết."
Lãnh viên ngoại gật đầu:
"Chuyện của Tần vương ta cũng từng nghe, vị Tần vương này hành sự vô cùng hoang đường, lưu luyến bụi hoa, không để ý tới triều chính, mấy năm nay khiến hoàng thất hổ thẹn không ít... Bảy, tám năm trước hoàng thượng ban cho Tần vương đất phong ở tây bắc xa xôi, không biết vì sao Tần vương hiện tại lại đến Hồ Châu."
Trình Loan Loan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Mặc kệ Tần vương tới Hồ Châu làm gì thì cũng không có liên quan tới nàng, chờ sau khi có thành tích viện thì của Tứ Đản, nàng trở về trấn Đại Hà thì sẽ không có khả năng chạm mặt vị Tần vương này nữa.
Sau khi cùng Tiền lão gia tử và Lãnh viên ngoại dùng cơm xong thì Trình Loan Loan cùng Lục Ánh Tuyết xách đống đồ vừa mua được lên, chuẩn bị về đại viện.
Mới vừa ra khỏi Đại Hà Yến thì Lục Ánh Tuyết đã kéo tay nàng:
"Lầu ba, mau nhìn lầu ba!"
Trình Loan Loan hồ nghi ngẩng đầu, vừa lúc đụng phải một ánh mắt, là Tần vương, hắn đứng cạnh cửa sổ lầu ba phe phẩy quạt giấy, ánh mắt hứng thú dừng lại trên người nàng.
Trình Loan Loan không có né tránh mà nâng tay làm động tác cáo từ.
Sau đó cất bước rời đi.
Sau khi đi xa thì Lục Ánh Tuyết vẫn liên tục quay đầu lại nhìn:
"Trời ạ, cái vị vương gia kia vẫn còn đang nhìn tỷ, không phải Tiền lão đã nói vị này mê sắc đẹp sao, Loan Loan tỷ, tỷ nói có phải Tần vương này coi trọng tỷ rồi không?"
Trình Loan Loan cạn lời:
"Ta đã ba mươi sáu rồi, muội cảm thấy quý nhân như Tần vương sẽ coi một quả phụ mang theo bốn hài tử như ta sao?"
"Nhưng Loan Loan tỷ nhìn rất trẻ trung nha."
Lục Ánh Tuyết chớp mắt:
"Lỡ như, muội nói là lỡ như Tần vương này thật sự thích tỷ thì phải làm sao bây giờ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận