Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 634: Hợp sức bắt lợn rừng (2)

Đường trên núi ngập tuyết tan và bùn lầy, cũng không biết những người này như thế nào lại có thể kiên trì lên núi mỗi ngày.
Ở giữa sườn núi thật ra cũng không có nguy hiểm gì lớn, đám hán tử dặn dò vài câu rồi lập tức đi tiếp, âm thanh náo nhiệt dần dần đi xa.
Trình Loan Loan nhìn nhìn, thấy phía trước phía sau đều không có người.
Rất tiện cho nàng hành động.
Nàng nhấn mở thương thành, lựa chọn thương thành bán lợn rừng.
Lợn rừng cũng thật đắt, đắt muốn gần gấp đôi lợn nhà, mấu chốt là thịt lợn rừng cũng ăn không ngon như thịt lợn nhà.
Nàng bối rối tính toán, cuối cùng vẫn là chọn lợn rừng.
Toàn thôn có khoảng một ngàn tư, một ngàn năm trăm người, hai đầu lợn rừng chắc là cũng tạm đủ, nàng nhấn mua hai con lợn rừng con sống.
Hai con lợn rừng màu đen lập tức xuất hiện dưới chân nàng, cũng may là bị dây thừng buộc chặt, không đến mức đột nhiên tập kích nàng.
Nàng lấy ra một cây đao, nhanh chóng cắt đứt dây thừng, bất ngờ dùng hai chân đạp một cái, hai con lợn rừng nháy mắt đã lăn xuống bẫy rập, phát ra một tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, trong chốc lát đã không có tiếng động.
Nàng đang muốn làm kêu lên, gọi mọi người tới đây.
Trên núi lúc này lại truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
"Ta nhìn thấy lợn rừng!"
"Là ba con lợn rừng, một lớn hai nhỏ!"
"Bao vây phía Đông Nam, không được chúng nó chạy!"
"Chặn lại, không thể chừa ra bất cứ đường nào!"
"Hai con nhỏ kia cũng không thể cho chúng chạy thoát, chờ chúng nó trưởng thành thì sẽ phá hoại hoa màu trong thôn chúng ta!"
Âm thanh trên núi truyền đến càng ngày càng gần.
Rõ ràng là lợn rừng đã bị đuổi chạy xuống núi.
Trình Loan Loan sợ tới mức vội chạy xuống chân núi, nhưng nàng không nghĩ rằng mình đã bị lợn rừng xem thành bia ngắm sống.
Tuy rằng đường đi không tốt nhưng nàng rất nhanh đã tới được chân núi.
Một đám nam nhân trên núi đang hưng phấn muốn chết, trong tay cầm công cụ, tạo thành hình bán nguyệt vây quanh đám lợn.
Con lợn rừng lớn mang theo hai con nhỏ hướng xuống chân núi chạy trốn.
Vừa lúc tới giữa sườn núi.
Có một cái bẫy đã bị sụp, một hán tử vội vàng đi đến kiểm tra, tức khắc hô lên:
"Nương của ta ơi, trong bẫy rập có hai con lợn rừng."
Hai con lợn này cũng quá ngu rồi, cứ như vậy hướng tới bẫy rập mà nhảy.
Hắn ghé vào bẫy rập kiểm tra, hoàn toàn đã quên trông chừng phía sau, một con lợn rừng nhỏ đột nhiên xông tới chụp lấy hán tử này Triệu Tam Ngưu phản ứng nhanh nhất, giơ cuốc lên hung hăng đánh qua.
Phanh mà một tiếng, con lợn rừng nhỏ lập tức ngã xuống đất chết tươi.
"Ngao !"
Con lợn rừng lớn lập tức trở nên điên khùng.
Nó cúi đầu, tích sức, tru lên một tiếng, nhắm vào Triệu Tam Ngưu mà đâm tới.
Triệu Tam Ngưu đang đứng ở bên cạnh bẫy rập, nếu cứ như vậy bị húc tới thì sẽ lập tức rơi vào bẫy, bị chông trúc xuyên qua cơ thể.
Những chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Lợn rừng gào thét xông đến.
Đợi Triệu Tam Ngưu phản ứng thì đã không còn kịp rồi.
Lúc hắn cho rằng mình sẽ rớt xuống bẫy rập thì sau cổ lại bị người ta túm lấy.
Là Hạ Tiêu!
Trình Loan Loan lên núi, hắn cũng đi theo xem náo nhiệt.
Hắn vốn dĩ không định ra tay nhưng nhìn đến Triệu Tam Ngưu giống như tên ngốc đứng đực ra đó thì chỉ có thể nhón chân bay qua cứu.
Hắn lập tức kéo Triệu Tam Ngưu ra, vốn tưởng rằng kia con lợn rừng kia sẽ thuận thế nhào vào bẫy rập.
Ai ngờ được lợn rừng thế nhưng kịp thời dừng lại.
Chân trước đều đã rơi xuống nhưng nó đã kịp thu về, sau đó thay đổi phương hướng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Triệu Tam Ngưu.
Còn lại một con lợn rừng con khác thì dùng chân đào đất, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Triệu thợ săn hạ giọng nói:
"Mọi người không phải sợ, cùng nhau xông lên!"
Mấy trăm con người sao lại phải sợ một con lợn rừng còn chưa trưởng thành.
Quả thật là người đông sức lực lớn, đồng loạt múa may cuốc xẻng trong tay, hai con lợn rừng còn chưa kịp giãy giụa thì đã chết, bùn đất nhiễm máu tươi vung vãi trên mặt đất Tổng cộng được năm con lợn rừng, ba lớn hai hỏ, tính lên thì có hơn bảy trăm cân, chỉ là sau khi thọc huyết, róc xương thì phần thịt còn lại cũng không được nhiều như vậy.
Nhóm hán tử khiêng lợn rừng vui mừng xuống núi.
Bảy, tám hán tử tay nghề thành thục phụ trách giết lợn, một ít phụ nhân cẩn thận phụ trách phân thịt, thịt lợn, xương sườn, xương ống, nội tạng, huyết lợn... đều được tách ra sạch sẽ.
Lý chính lớn tiếng nói:
"Mỗi nhà phái một người tới lãnh thịt, một người ba lạng thịt, một lạng thịt có thể đổi được một cân xương hoặc nửa cân nội tạng, huyết lợn..."
Các thôn dân cầm chén xếp hàng, từ đầu thôn tới cuối thôn, đám người cười nói ríu rít, trưởng bối trong nhà nói chuyện không ngừng, cực kỳ náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận