Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1501: Nàng có thể chọn sống khiêm tốn không? (1)

Hoàng hậu bước xuống bậc thang, đỡ Trình Loan Loan đang quỳ dậy.
Hai chân Trình Loan Loan đã sớm tê rần, nàng đỡ cánh tay Hoàng hậu, miễn cưỡng đứng thẳng dậy, thật lòng thật ý nói:
"Đa tạ nương nương."
Không chỉ đa tạ Hoàng hậu đỡ nàng dậy, mà còn cảm tạ Hoàng hậu đã ra tay điều tra rõ ràng nhiều chuyện như vậy.
Nếu không có Hoàng hậu ra tay, nàng căn bản không thể kéo nổi Vinh Khánh xuống chỉ trong một lần.
Đối với Hoàng hậu mà nói, một quận chúa sống sâu trong Nhân Thọ cung không có bất kỳ uy hiếp gì tới địa vị Hoàng hậu và Đông Cung, hoàn toàn không cần phải bắt tay với nàng ta.
Nhưng Hoàng hậu vẫn làm như vậy, đây là thật lòng muốn kết thân với nàng.
"Tối nay khanh đã bị dọa sợ rồi."
Hoàng hậu vỗ vỗ cánh tay nàng:
"Ta còn có việc phải xử lý, không tiễn khanh ra ngoài được, Cảnh Vu, ngươi phải cẩn thận một chút."
Trước khi tham gia yến tiệc Nguyên Tiêu, Trình Loan Loan đã nói với Hoàng hậu đêm nay sau khi yến hội kết thúc nàng sẽ rời cung, không ở lâu tại Khôn Ninh cung nữa.
Hơn nữa bây giờ trong cung xảy ra chút chuyện, tất nhiên Hoàng hậu cũng sẽ không kêu nàng ở lại lâu hơn nữa, tránh cho sự cố lặp lại.
"Vâng nương nương."
Triệu Tam Ngưu vội vàng tới đỡ Trình Loan Loan:
"Nương, đi bên này này."
"Thần phụ cáo từ."
Trình Loan Loan chắp tay với Hoàng thượng Hoàng hậu còn có Thái hậu, mặc cho hai nhi tử đỡ đi ra ngoài.
Lúc này ánh mắt sắc bén của Hoàng thượng mới nhìn về phía quốc sư vẫn đang quỳ trên mặt đất:
"Nhắc mới nhớ, trẫm còn chưa từng gặp qua nhi tử của quốc sư..."
"Hoàng thượng thứ tội."
Quốc sư quỳ rạp xuống đất:
"Nhi tử của tội thần không liên quan gì đến chuyện này, kính xin Hoàng thượng đừng kéo nhi tử của tội thần vào, cho dù Hoàng thượng hỏi cái gì, tội thần nhất định sẽ giải thích đầy đủ rõ ràng..."
Lúc trong cung còn đang thẩm vấn, Trình Loan Loan đã đi tới cửa cung.
Bởi vì người dự tiệc vô cùng đông nên cửa cung vẫn còn người xếp hàng có trật tự rời đi, một đám phu nhân tiểu thư tụ lại, đang bàn tán chuyện tối nay.
"Không ngờ Vinh Khánh quận chúa lại là người như vậy, quá ác độc."
"Năm đó Đoan Mẫn quận chúa mới bốn năm tuổi thôi đúng không, thế nhưng lại bị nàng ta lấy ra làm lá chắn, không biết Thái hậu đau lòng đến cỡ nào nữa!"
"Nàng ta hại chết Đoan Mẫn quận chúa, vậy mà còn có mặt mũi ở lại bên cạnh Thái hậu, chậc chậc, trên đời này thế mà có người da mặt dày như vậy."
"Ngay cả người thân của mình cũng giết, huống chi là công chúa không có quan hệ huyết thống, nhưng ta vẫn nghĩ không ra, tại sao nàng ta lại ra tay với Tuệ phu nhân?"
"Tuệ phu nhân là nữ tử đại tài, chắc là nàng ta ghen tị với Tuệ phu nhân dựa vào sự nỗ lực của bản thân đi đến bước hiện tại, còn nàng ta thì phải dựa vào giết người mới có thể đạt được phong hào quận chúa."
"Vừa rồi Chu phu nhân nói thảo nào Tuệ phu nhân lại được thành nhị phẩm cáo mệnh phu nhân, nghe giọng điệu này, hình như cũng ẩn giấu sự ghen tị đấy."
"Không, ta không có."
Chu phu nhân lập tức lên tiếng:
"Ta chỉ là một phụ nhân tầm thường mà thôi, nhưng ta rất dễ bị người khác kích động, chứ không có ý nhằm vào Tuệ phu nhân..."
Nàng ta còn chưa dứt lời, đã thấy Trình Loan Loan cùng hai nhi tử từ cửa cung đi ra.
Nàng ta lập tức đi tới, vội vàng nói:
"Xin phu nhân dừng bước, mới vừa rồi trong yến hội, ta bị quốc sư mê hoặc, lại thật sự cho rằng Tuệ phu nhân là sát tinh, còn nói một ít lời không dễ nghe, xin Tuệ phu nhân đừng so đo với một phụ nhân không có kiến thức gì như ta."
Mấy phụ nhân khác đứng bên cạnh cũng nhao nhao đến xin lỗi.
Trình Loan Loan cười nói:
"Ngươi ta đều là người bình thường, bị lời nói của quốc sư đương triều mê hoặc ảnh hưởng đến nhận định cũng là bình thường, ta sẽ không để ở trong lòng đâu. Bây giờ thật sự không còn sớm nữa, mọi người mau trở về nghỉ ngơi đi."
Dáng vẻ của nàng không giống như làm bộ, chúng phụ nhân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người đều biết rằng tối nay nàng thật sự mệt mỏi rồi, họ nhường ra một đường, để cho xe ngựa của nàng đi trước.
Trình Loan Loan mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, không khách sáo với mọi người, nàng để cho hai nhi tử đỡ nàng lên xe ngựa, vừa đi lên, nàng đã không còn hình tượng gì nằm liệt trên đệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận