Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1480: Yêu phụ ngươi (2)

Tiêu Quyết ném đao vào trong lòng hắn ta:
"Ngươi là Thủ Phụ tân triều, chuyện này quả thực nên giao cho ngươi làm."
Hạ Lăng nhận lấy trường đao, bước từng bước về phía thái tử.
Ánh mắt Trình Loan Loan sầm lại, nàng luôn quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Nơi này là một hành lang hẹp, có thể đồng thời chứa nhiều nhất ba người đi, Tiêu Quyết đứng ở phía trước, loạn đảng phía sau xếp hàng ngay ngắn ở phía sau, nhất thời không nhìn ra rốt cuộc có bao nhiêu người.
Nhưng vừa nãy sau khi Tiêu Quyết ý thức được mình trúng kế, mệnh lệnh một phần chuyển hướng truy đuổi hoàng đế và hoàng hậu, loạn đảng còn lại ở đây có lẽ không quá năm mươi người.
Năm mươi người, chắc có thể xử lý sạch sẽ... Tay của Trình Loan Loan đặt trong tay áo, nhanh chóng móc ra một tấm điện, đặt ngang trước người mình.
Sau đó, nàng giang hai tay ra, xông tới trước mặt thái tử.
Đao trong tay Hạ Lăng rơi lên người Trình Loan Loan, còn chưa đâm vào đã có một dòng điện tê dại từ trên tấm điện trước ngực Trình Loan Loan truyền tới trên lưỡi đao kim loại, rồi truyền tới lòng bàn tay của Hạ Lăng.
Cảm giác này, Hạ Lăng quá quen thuộc.
Hai năm trước ở thôn Đại Hà, hắn ta đã bị sức mạnh thần bí này khống chế, không thể động đậy, trở thành thịt cá mặc cho người xâu xé.
Sau đó hắn ta phái người điều tra, đều nói trượng phụ đã chết của tiện phụ này hiển linh.
Lẽ nào người chết đó cũng có thể hiển linh ở hoàng thành?
Trình Loan Loan thấy con ngươi của hắn ta còn có thể đảo, lập tức tăng lớn điện lưu, toàn thân Hạ Lăng co giật, chỉ trong nửa phút đã ngã xuống đất sùi bọt mép.
Tiêu Quyết lùi về sau.
Hắn ta từng nghe Hạ Lăng nhắc tới ân oán với phụ nhân này, còn nói phụ nhân này rất biết dùng thủ đoạn, năm mươi tử sĩ võ công cao cường ở trước mặt phụ nhân này không có chút sức đánh trả.
Hắn ta còn cho là Hạ Lăng nói khoa trương, bây giờ nhìn thấy căn bản không khoa trương chút nào.
Thậm chí hắn ta không biết rốt cuộc Hạ Lăng ngã xuống đất không dậy nổi kiểu gì.
"Tuệ Thục nhân, khanh không sao chứ?"
Vừa nãy thái tử sợ tới nhắm tịt mắt, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, lại phát hiện mình vốn không sao, mà Hạ Lăng động thủ lại nằm trên đất cũng không biết là chết hay chưa.
Trình Loan Loan nhẹ giọng nói:
"Ta không sao, nhưng..."
Lát nữa nàng phải tung đại chiêu, thái tử cách nàng gần như vậy, thực sự hơi chướng tay vướng chân.
Nàng nhẹ nhàng đụng thái tử một cái, kim gây mê trực tiếp đâm vào cánh tay của thái tử. Thái tử chỉ cảm thấy cánh tay hơi ngứa, lúc muốn gãi thì người đã ngã xuống đất, mất hết ý thức.
Lúc này Trình Loan Loan mới đảo mắt nhìn Tiêu Quyết phía trước:
"Điện hạ làm sao vậy, giống như rất sợ ta nhỉ?"
"Yêu phụ..."
Sắc mặt Tiêu Quyết âm trầm bất định:
"Rốt cuộc ngươi đã ra tay kiểu gì?"
"Điện hạ tới gần một chút, ta từ từ nói cho ngài biết."
Trình Loan Loan tiến lên từng bước, khóe miệng nhếch lên một độ cong:
"Thực ra rất đơn giản..."
Tiêu Quyết theo bản năng lùi lại, không dám cách nàng quá gần.
"Xem ra điện hạ không muốn biết."
Trình Loan Loan cười:
"Nhưng ta lại cứ muốn cho điện hạ thử một chút."
Nàng đột nhiên móc ra một cái ly sứ từ trong tay áo, đổ ngược lại, có nước từ trong ly chảy xuống, rõ ràng là một cái ly nhỏ, nhưng nước lại chảy không ngừng.
Chẳng mấy chốc, mặt đất đã ướt sũng.
Nước chảy tới chân của mỗi người.
Tiêu Quyết không biết nàng đang giở trò gì, nhưng trực giác mách bảo hắn ta, phụ nhân này không đơn giản.
Hắn ta phải nhanh chóng giết phụ nhân này đi.
Hắn ta lấy cung từ trong tay thuộc hạ, lắp vào một mũi tên, nhắm chuẩn ngực của Trình Loan Loan.
Hắn ta đang muốn bung ra thì đột nhiên một cảm giác tê dại từ bàn chân vọt lên.
Không chỉ hắn ta, lúc này tất cả loạn đảng phía sau hắn ta cũng cảm nhận được điện lưu, người có tố chất thân thể kém một chút sẽ trực tiếp ngã xuống đất, co giật không ngừng giống như Hạ Lăng.
"Yêu, yêu phụ!"
Tiêu Quyết gian nan phun ra hai chữ, hai đồng tử tựa như nổi lửa, hận không thể ăn tươi nuốt sống Trình Loan Loan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận