Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 778: Kiếm tiền chỉ là xếp thứ hai (2)

Sau khi dùng bữa sáng xong thì trời cũng đã sáng hẳn.
Không khí mùa xuân mang theo mùi cỏ xanh tươi mát, đi trên bờ ruộng nhỏ, cả người đắm chìm trong không khí tươi mới thật là thoải mái.
Trình Loan Loan mang theo Trình Viên Viên đi trên bờ ruộng, chỉ vào một mảnh đất to to ở bên kia rồi nói:
"Bên kia chính là ruộng bông, đại khái khoảng một trăm ba chục mẫu, trồng cũng không tệ lắm, đều là cao thủ cả. Bốn, năm mẫu bên này trồng một ít cây ăn quả cùng dưa hấu, trồng tương đối thưa thớt, về sau nếu có giống mới thì cũng còn chỗ gieo trồng, bên này tính ra khoảng năm, sáu chục mẫu đất, chính là vườn hoa sau này."
Năm, sáu chục mẫu đất nghe thì không nhiều lắm nhưng nếu đứng ở ruộng bên cạnh mà nhìn qua thì thật sự rất lớn, cũng may là triều đình ban cho ruộng tốt, không cần khai hoang, bằng không thuê người khai hoang sẽ còn mất một thời gian dài nữa.
"Hoa chính là thứ đồ vật mềm yếu, ta cảm thấy hẳn là nên rào chỗ này lại."
Trình Viên Viên chỉ chỉ bên cạnh:
"Chỉ để một cái cửa ra vào ngay đây thôi, đủ để ngăn đám hài tử chạy vào, cũng tránh cho hoa vừa ra chồi non đã bị lũ gà vịt chạy vào ăn hết."
Trình Loan Loan gật đầu, tùy tay nhặt lên một cây nhánh cây, vẽ lên mặt đất:
"Tu sửa tường vây, lại tu sửa cổng vào, phải tu sửa thêm vài lối đi trong vườn hoa để tiện bề thăm nom, còn phải tu sửa lại mấy cái chòi nghỉ ngơi, ở giàn dưa bên kia cũng trồng thêm ít hoa..."
Vườn hoa này ngoài dùng để cung cấp nguyên liệu làm mỹ phẩm dưỡng da, nàng còn muốn đợi đến lúc hoa nở thì sẽ cùng năm ba hảo bằng hữu ngồi trong đình ngắm hoa thưởng trà, nghĩ đến chắc sẽ rất thích ý.
Cuộc sống mà, kiếm tiền chỉ đứng thứ hai, quan trọng nhất chính là phải biết hưởng thụ.
"Ta đã hiểu được đại khái ý tưởng của muội."
Trình Viên Viên gật đầu:
"Mảnh này trồng hoa đào, mảnh này trồng hoa nhài, bên này là lô hội, chỗ này tạm thời để trống, sau này sẽ tính toán tiếp, như vậy hiện tại, nên chuẩn bị cành đào giâm cùng với hạt giống hoa nhài."
Hai thứ này đêm qua Trình Loan Loan đều đã chuẩn bị tốt, may mắn nhà kho trong nhà cũng đủ lớn, đồ vật bên trong cũng tương đối nhiều, nếu nàng đột nhiên lấy ra thứ gì đó thì cũng sẽ không có người nào nghi ngờ... Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là tiểu tử Nhị Cẩu không có ở nhà, bằng không hắn nhất định sẽ phát hiện ra cái gì đó.
Sau khi có ý tưởng quy hoạch sơ bộ xong thì hai tỷ muội về nhà, vào trong sân thì nhìn thấy Đại Nha cùng Nhị Nha đi theo Triệu Tứ Đản đọc sách, quyển sách kia là Sổ tay gieo trồng cây cỏ, Tứ Đản đọc một lần, hai nha đầu đọc lại một lần, đọc cho đến khi nhớ kỹ trong đầu.
Trình Loan Loan sờ đầu hai tiểu nha đầu, nàng thích nhất là hài tử chăm học hăm hở tiến lên, hài tử thích học tập thì nàng cũng không ngại tạo điều kiện một chút.
Nàng vào nhà kho lấy hạt giống hoa nhài, còn có mấy sọt cành đào giâm mang ra, cành đào đều được cắt xéo gốc, dài khoảng hai mươi phân, cành đào mua ở thương thành đều đã được xử lý ổn thỏa, trực tiếp găm xuống ruộng rồi bón phân tưới nước là được.
Đây là cây hoa đào, sẽ không kết quả, hoa nở ra vừa hồng vừa đẹp, gieo trồng cũng rất đơn giản nhưng để bảo quản thì hơi phức tạp một chút.
"Đại Nha, Nhị Nha, đi, cùng ta ra ruộng."
Trình Viên Viên đã muốn làm việc đến mức sắp chịu không nổi, nàng ấy nếu đã tới nhà của Loan Loan thì tuyệt đối không thể ăn không uống không, phải làm việc thì mới có thể yên tâm ở lại.
Sau khi Đại Nha và Nhị Nha chạy theo Tứ Đản học nốt hai câu nữa thì mỗi hài tử mang theo một cái sọt xuống ruộng trồng hoa.
Mẫu tử ba người vừa đi thì lý chính đã vội vàng chạy đến:
"Nương Đại Sơn, nhà cửa trong chợ đều đã xây xong, mặt đất cũng đã lót sàn xong xuôi, sáng sớm nay đã có người tới hỏi ta chuyện thuê cửa hàng, ta cũng không biết phải làm sao, ngươi có ý tưởng gì không?"
Trình Loan Loan buông việc trong tay ra, gật đầu nói:
"Đi, trước tiên cứ đến chợ nhìn thử xem."
Chợ hiện tại được xây dựng cách mỏ than đá không xa, cũng cách trung tâm của thôn một cự ly nhất định, còn thiết kế cửa vào và cửa ra, giữa hai dãy nhà ngói lợp gạch xanh là một con đường rất rộng, cứ cho là bày hàng bán ven đường thì cũng không ảnh hưởng đến việc đi lại.
"Lầu hai xem như khách điếm, mướn người trong thôn tới quản lý."
Trình Loan Loan mở miệng nói, "Phía dưới có hai mươi gian hàng có thể dùng để cho thuê, người ban đầu tới thuê cửa hàng khẳng định là thôn dân chúng ta, nếu giá cả quá đắt thì mọi người sẽ không thuê nổi, giai đoạn đầu có thể để giá rẻ chút, chủ yếu là thu hút mọi người tới đây..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận