Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 384: Thân phận của Triệu thẩm (2)

Bây giờ việc buôn bán món kho trong tay kỳ thật có thể thực hiện được mà không cần đến hắn.
Mấy ngày nay là đại ca và Tam Ngưu đi giao hàng, làm cũng rất tốt, hắn hoàn toàn có thể rút người ra.
Hắn vẫn muốn cân nhắc làm cái gì khác.
Làm buôn bán càng nhiều thứ thì có thể tích góp thêm được nhiều bạc, hắn đã nóng lòng muốn mua một gian cửa hàng thuộc về nhà bọn họ.
Triệu Nhị Cẩu vuốt cằm cân nhắc.
Trình Loan Loan xách thùng nước đi sân trước, lúc này là chạng vạng, vừa lúc tưới nước.
Tường viện cao hai mét, nàng lén đặt dây điện trong một cái rãnh ở giữa, vây quanh toàn bộ sân, vị trí dưới bức tường trong sân gần góc tường không có lát gạch xanh, thứ nhất là dễ dẫn điện, thứ hai là vì trồng hoa.
Nàng chọn một số loài hoa phổ biến để trồng như tường vi, thục quỳ, hoa thược dược, cúc bách nhật, nguyệt quý... Những loại hoa này có thời gian nở khác nhau, lần lượt nở hoa từ mùa xuân đến mùa thu, trong sân sẽ luôn tràn ngập hương thơm của hoa.
Sau khi tưới nước cho hoa, nàng đi đến sân sau để tưới rau.
Mùa thu thích hợp để trồng củ cải và bắp cải, những thứ này sẽ trưởng thành vào mùa đông, đó là loại rau xanh duy nhất có thể ăn vào mùa đông.
Cửa sân sau đối diện với bốn mươi mẫu đất hoang phía sau, trên đất hoang tất cả đều là cỏ dại, trong bùn đất trộn lẫn hòn đá nhỏ tích lũy lâu ngày, cho nên việc khai hoang cũng không dễ dàng, người trong thôn không phải vạn bất đắc dĩ, bình thường sẽ không mua đất hoang.
Mà khi đến mùa đông mở đường, bùn đất càng khó đào nhưng không đợi đến mùa đông cũng không được, bởi vì mùa thu mưa nhiều, đào ra một cái hố nhỏ đã tích lũy nước mưa, lúc sau cũng không tiện tiếp tục đào sâu.
Mùa đông ít mưa, thừa dịp trời không mưa đào ra hồ sen xong, đến lúc mưa xuân kéo dài, có hồ sen ủ phân tích trữ nước gieo trồng, chuyện này coi như là thành công.
Trình Loan Loan từng bước lên kế hoạch những việc cần làm tiếp trong nhà, có trật tự, từ từ hoàn thành.
Cho tới bây giờ nàng luôn là người làm từng bước một, bất cứ chuyện gì cũng không thể gấp gáp được, từ từ, nhân sinh còn rất dài, gấp gáp cái gì.
Buổi đêm ở nhà mới rất yên tĩnh, có thể nghe được tiếng gió núi, tiếng chim hót líu lo và tiếng côn trùng kêu, càng có thể nghe rõ tiếng gà vịt ngỗng ở sân sau, nhưng không cảm thấy ồn ào, chỉ cảm thấy an tâm.
Chân trời vừa có ánh sáng, Triệu Nhị Cẩu đã thức dậy.
Chuyện Di Hồng Lâu đã qua rất nhiều ngày, hắn lại lần nữa tiếp nhận việc giao hàng, chủ yếu là muốn đi lên trấn một vòng xem có thể phát hiện cơ hội làm ăn mới hay không.
Đi theo còn có Hạ Hoa, Hạ Hoa chỉ mới mười hai tuổi, còn tương đối nhỏ, mang theo hơn mười cái khăn tay, vẫn ngoan ngoãn đi theo phía sau Triệu Nhị Cẩu.
Triệu Nhị Cẩu đi giao hàng trước, Cát Tường tửu lâu giao ba bốn mươi cân, còn lại đều đưa cho Túy Tiên Lâu. Túy Tiên Lâu lại phái xe đưa đến Túy Tiên Lâu ở nơi khác.
Một tay giao hàng, một tay giao tiền, một ngày có thể thu được hơn hai mươi lạng bạc trong tay, lãi ròng hơn mười lượng.
Hạ Hoa ở bên cạnh nhìn mà líu lưỡi, một ngày vậy mà kiếm được nhiều như vậy, Nhị Cẩu ca thật sự quá giỏi.
Nàng nhìn về phía Nhị Cẩu với ánh mắt mang theo sự sùng bái.
Triệu Nhị Cẩu ưỡn ngực lên:
"Đi, trước tiên dẫn muội đi ăn no bụng, sau đó đi tú trang."
Hạ Hoa vội vàng xua tay:
"Không, không cần, ở nhà muội đã ăn một cái bánh, không thấy đói chút nào."
Triệu Nhị Cẩu mua hai cái bánh bao thịt, nhét một cái vào trong tay Hạ Hoa.
Bánh bao thịt là ba văn tiền một cái, đối với Triệu Nhị Cẩu bây giờ mà nói đúng là không tính là cái gì.
Nương có đồ ăn ngon sẽ chia cho a gia và a nãi, hắn có đồ ăn ngon cũng sẽ chia cho đệ đệ muội muội, đây là nguyên tắc.
Hạ Hoa cầm bánh bao cắn một ngụm nhỏ, ngửi thấy một chút mùi tanh của thịt lại luyến tiếc ăn, nàng muốn mang về cho cha mẹ ăn.
Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói:
"Đợi lát nữa làm xong việc, lại mua một ít mang về, muội nhanh chóng ăn đi."
Hạ Hoa cười rộ lên.
Đúng vậy, một lát nữa cầm khăn tay đổi lấy tiền chắc chắn phải được mười mấy đồng tiền, chắc là có thể mua mấy cái bánh bao thịt về.
Nàng ăn từng ngụm bánh bao thịt, theo Triệu Nhị Cẩu tiến vào tú trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận