Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1415: Đi tới thăm hỏi Tam Ngưu (1)

Trình Loan Loan cẩn thận xem kỹ tư liệu của bốn hạ nhân kia, đều là người được nha phòng mua về từ kinh thành, bối cảnh gia thế có vẻ cũng coi như là trong sạch.
Hạ gia gài tai mắt vào trong phủ đệ mới của nàng, chắc hẳn sẽ không làm rõ ràng như vậy, cảm giác giống như coi nàng là kẻ ngốc.
Vì vậy, bốn người này chỉ là những kẻ khả nghi trên mặt nổi, trong góc khuất chắc là còn có nội gián khác.
"Bốn người này cứ dùng trước đã, xem xem rồi tính sau."
Nàng suy tư một lúc rồi mở miệng, "Lão Lưu đó, bà quan sát thêm một chút, nếu không vấn đề gì thì có thể dùng tốt, nếu có chỗ nào khả nghi, lập tức tới bẩm báo cho ta."
Tề bà tử gật đầu đi làm.
Trong trạch viện này của Trình Loan Loan, không cho phép người vào hầu hạ, có hai người Tề bà tử và Yên Hồng là đủ.
Về đêm, có lẽ là vừa tới một nơi mới lạ, nàng ngủ cũng không ngon giấc, sáng sớm đã thức dậy rồi.
Kinh thành vào tháng mười một giá lạnh đến tột cùng, nàng mặc mấy bộ y phục lót bên trong bằng vải bông, khoác kín người bằng một bộ áo choàng bằng lông mới dám đi ra bên ngoài.
Tề bà tử đợi ở bên ngoài, hành lễ như thường lệ nói:
"Thục Nhân tại sao lại thức dậy sớm vậy, bữa sáng đã chuẩn bị xong."
Trình Loan Loan gật đầu, đi tới phòng ấm dùng bữa sáng, trong phòng đốt lửa than, trên lửa than đang đun trà, đặc biệt ấm áp.
Nàng không khỏi cảm thán, cuộc sống xa hoa lãng phí của đại hộ nhân gia kinh thành đều là dùng cả núi bạc đổi lấy, lửa than trong lò sưởi này một ngày cần phải đốt hết ít nhất năm sáu lượng bạc, còn có những hạ nhân của căn phòng này phải nuôi sống, chi tiêu một tháng thật sự không dám tưởng tượng.
Cũng may mà nàng không thiếu tiền, không thì không có cách nào hưởng thụ đại trạch viện mà Hoàng thượng ban thưởng cho.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Tề bà tử cầm một chồng thiếp mời màu đỏ đi tới:
"Hôm qua sau khi Thục Nhân tới kinh thành, có không ít người biết được tin tức, dồn dập phái người gửi thiếp mời tới, muốn mời Thục Nhân tham gia Thưởng Hoa Yến, Ngâm Thi Hội, Du Hồ... đều là yến hội nửa tháng gần đây, Thục Nhân xem xem, có nơi nào muốn đi, nơi nào không muốn đi?"
Trình Loan Loan lật xem, mười mấy tấm thiếp mời, bảy tám tấm là bái thiếp, muốn tìm đến bái phỏng nàng, còn lại đều là mời nàng đến tham gia yến hội.
Vào những ngày mùa đông, nàng thực sự không muốn ra ngoài hóng gió lạnh.
Nàng mở miệng nói:
"Những phu nhân gửi thiếp đến này mỗi người hồi đáp một phần lễ vật đặc sắc của trấn Đại Hà, nói ta tạm thời không có thời gian rảnh, đợi có thời gian nhất định mời mọi người đến làm khách."
Tề bà tử biết nàng không thích những cuộc giao lưu xã giao này, sớm đã chuẩn bị một số lễ vật, sau khi mang đến cho Trình Loan Loan xem qua liền sắp xếp hạ nhân gửi tới từng nhà một.
Trình Loan Loan cũng không phải là cố ý từ chối, nàng quả thực là có việc.
Nàng để Trình Ất sắp xếp xe ngựa to nhất, trong xe ngựa xếp đủ các loại đồ ăn ngon, dẫn thêm Tứ Đản, ngồi xe ngựa đi đến ngoại ô kinh thành.
Với tư cách là một lão mẫu thân, việc đầu tiên khi đến kinh thành, đương nhiên là đến thăm hỏi nhi tử.
Chuyện nàng tới kinh thành đều chưa báo trước với Tam Ngưu, Tam Ngưu cho rằng nàng năm sau mới đến, nàng và Tứ Đản đột nhiên xuất hiện, tiểu tử này nhất định sẽ rất vui.
Xe ngựa một đường bình ổn phi đến địa quân doanh ở vùng ngoại ô kinh thành.
Hai tiểu binh phụ trách canh gác ở cửa lớn Trình Loan Loan đều không quen biết, nàng từ trên xe nhảy xuống, ôn nhu nói:
"Ta là thân nương của Triệu Cảnh Vu ở quân doanh các ngươi, đặc biệt tới đây thăm hắn, không biết có thể vào trong không?"
Hai tiểu binh canh gác cửa kia lập tức kinh ngạc.
Triệu Cảnh Vu, đó không phải là Tam Ngưu ca sao, thân nương của Tam Ngưu ca há không phải chính là tam phẩm Tuệ Thục Nhân danh tiếng lẫy lừng?
"Tuệ Thục Nhân, mời vào trong."
Tiểu binh lập tức cho phép qua, "Có điều Tuệ Thục Nhân, quân doanh có quy định mới, người nhà tới đây thăm người thân chỉ có thể đến khu vực quy định chờ đợi, thỉnh cầu theo tiểu nhân qua bên này."
Trình Loan Loan gật đầu.
Lần trước khi nàng đến quân doanh đã cảm thấy quản lý của nơi đóng quân này quá nhàn rỗi rồi, mặc dù không tham quân đánh trận nhưng dù gì cũng là một phương lĩnh quân, nhẹ nhàng thoải mái vô cùng... hẳn là lần trước sau khi chuyện của Diệp gia xảy ra, Phiêu Kỵ đại tướng quân liền tăng cường quản lý, không còn cho phép người nhà tùy ý đi vào nội bộ trọng địa quân doanh, điều này kỳ thực là một chuyện tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận