Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 819: Tào Oánh Oánh lại mặt (1)

Thoáng cái đã ba ngày trôi qua, sáu bảy mẫu ruộng nước toàn bộ đã cấy xong, mà Tào Oánh Oánh cũng đến lúc phải lại mặt rồi.
Sáng sớm, Trình Loan Loan đã hỗ trợ chuẩn bị lễ lại mặt. Tào gia là nhà giàu, lễ lại mặt không thể quá keo kiệt được. Nàng chuẩn bị bảy tám món mỗi thứ một ít, khi Triệu Nhị Cẩu đem lễ lại mặt chuyển lên xe ngựa, nàng kéo tay nhị nhi tức ngồi bên cạnh giàn hoa.
Tào Oánh Oánh nhu thuận ngồi xuống:
"Nương có chuyện muốn phân phó sao?"
"Ngày con và Nhị Cẩu đại hôn, buổi tối có Dương bà tử hầu hạ con có tới thôn Đại Hà một chuyến."
Trình Loan Loan đem sự tình trải qua kể lại một lần:
"Hiện giờ Mạnh di nương đang ở huyện nha huyện Bình An dưỡng thai, thân thể đã khôi phục lại, lần này con trở về Tào phủ, định xử lý chuyện này như thế nào?"
Tào Oánh Oánh đã từ trong khiếp sợ ban đầu khôi phục lại, khóe môi nàng mím chặt:
"Không nghĩ tới nàng ta lại thật sự ngay cả một hài tử chưa xuất thế cũng không dung được, Hồng nhi đã tám tuổi rồi, dù thế nào cũng sẽ không bị một thứ đệ mới sinh ảnh hưởng địa vị, vì sao nàng ta nhất định phải hạ độc thủ này... Lần này nhân chứng vật chứng đều đủ cả, nhất định con phải vạch trần hành vi độc ác của nàng ta với phụ thân!"
"Oánh Oánh, ta chỉ hỏi con một vấn đề, cho dù lần này có thể chứng minh được hành vi xấu xa của Tề thị, con xác định cha con sẽ xử trí nàng ta sao?"
Trình Loan Loan mở miệng nói:
"Tính tình cha con tương đối dễ mềm lòng, nếu Tề thị khóc lóc thật lòng nhận sai, hơn nữa Mạnh di nương cũng không có gì đáng ngại, khả năng chuyện này cứ như vậy trôi qua. Mà Mạnh di nương sắp lâm bồn, tùy thời có thể một thi hai mạng, trở về Tào phủ, thật sự là quá nguy hiểm..."
"Ý của nương là để Mạnh di nương tiếp tục ở lại huyện nha?"
Tào Oánh Oánh suy nghĩ một chút liền thông suốt, nhưng có chút không cam lòng:
"Chẳng lẽ, không thể trị nàng ta sao?"
Trình Loan Loan cười cười:
"Cha con không quyết đoán, vậy thì để quan phủ đến trị. Hôm qua A Phúc tới một chuyến, nói là mấy ngày nay Tề thị phái không ít người đến huyện nha hỏi thăm tin tức, còn làm ra một ít động tác nhỏ, trước tiên chúng ta đi huyện Bình An một chuyến, xem rốt cuộc là tình huống gì."
Tào Oánh Oánh vội vàng gật đầu.
Thẩm gia đã để cho Mạnh di nương ở lại, toàn bộ đều là nể mặt bà bà nàng, nàng thể nào coi đây là một chuyện đương nhiên được, nhất định phải trực tiếp đi tới đó cảm tạ, đồng thời cũng phải tặng tạ lễ, cùng với phí khám chữa bệnh và chi phí ăn ở của Mạnh di nương.
Trình Loan Loan thu thập một chút, ngồi xe cùng với đôi tiểu phu thê đi huyện Bình An. Từ sau lễ nhận thân đến nay, nàng còn chưa tới cửa Thẩm gia lần nào. Hôm nay cố ý rảnh rỗi một ngày, phải cùng lão phu nhân nói chuyện. Đến buổi tối khi đôi tiểu phu thê về nhà, lại đến huyện nha huyện Bình An đón nàng là được.
Xe ngựa rất nhanh đã đến cửa huyện nha, nha dịch trông cửa đối với Trình Loan Loan đã quá quen thuộc, vội vàng hành lễ, cung kính mời người vào.
Đi tới cửa sân sau, còn chưa đi vào, đã nghe được tiếng cười sang sảng.
Xuyên qua cửa thùy hoa, chỉ thấy trong sân, Thẩm lão phu nhân cùng Mạnh di nương ngồi trên ghế mây. Hai người đang nói chuyện, không biết nói đến cái gì mà hai người đều cười rộ lên, Mạnh di nương cười đến vô cùng khoa trương:
"... Lão phu nhân, có phải rất buồn cười không, ta lúc ấy nghe được chuyện cười này, đều cười đến sắp tắt thở ha ha ha..."
Trình Loan Loan ngây ngẩn, không nghĩ tới Mạnh di nương này còn có tài năng xã giao như vậy, thế mà lại có thể đem lão phu nhân dỗ dành đến vui vẻ như thế.
"Đại tiểu thư tới rồi, Tuệ Nhũ nhân cũng tới rồi!"
Mạnh di nương nhìn thấy người ở cửa, lập tức đứng dậy:
"Mau đến ngồi đi, ta rót trà cho các ngươi."
"Ở chỗ này ba ngày, nàng làm cái gì cũng đều quen thuộc, lập tức bưng ba chén trà tới."
Triệu Nhị Cẩu gọi một tiếng Thẩm a nãi, Tào Oánh Oánh cũng gọi theo một tiếng, một đoàn người ngồi xuống trong sân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận