Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1164: Tham dự ngoại tân quốc yến (2)

Sứ giả A Tát Bố cũng tiến lại gần, bô bô nói một đống, nhưng Chương đại nhân nghe không hiểu, không cách nào đáp lại, mấy tên sứ giả kia gấp đến xoay vòng.
Trình Loan Loan đi tới, chắp tay nói:
"Các vị sứ giả từ xa mà đến, vất vả rồi, ta là ti tân Hồng Lư tự, chuyên tiếp đãi sứ giả A Tát Bố, hai vị có chuyện gì cần hiểu, cứ hỏi ta là được."
"Bái kiến ti tân đại nhân, ta tên là Kenny, ta có một nghi vấn."
Người kia gãi gãi râu quai nón:
"Ở Đại Vũ Quốc các ngươi, nữ tử cũng có thể làm quan sao?"
"Đó là đương nhiên."
Trên mặt Trình Loan Loan vẫn mang theo nụ cười:
"Hoàng đế Đại Vũ triều cực kỳ sáng suốt, chỉ cần là người có tài, bất luận tuổi tác, bất luận giới tính, đều sẽ được trọng dụng, ta chính là một ví dụ sống động."
Nàng tuyệt đối sẽ không nói cho mấy sứ giả này biết, trước nàng, Đại Vũ triều không có tiền lệ cho nữ tử làm quan.
Hơn nữa, nàng cũng tuyệt đối sẽ không nói, ti tân đại nhân như nàng chỉ là kiêm chức, cũng không có tư cách vào điện thượng triều.
Làm ngoại giao mà, chính là muốn vô hình trung biểu hiện quốc uy của mình, để cho đối phương biết quốc gia này rất cường đại rất phồn thịnh, chuyện hợp tác tự nhiên chảy thành sông.
Nàng cười chỉ vào quạt thủ công tự động nói:
"Đây vốn là thiết bị dùng để thông gió trong mỏ than, bởi vì nó có thể sinh ra sức gió lớn, vì thế được triều đình quảng bá đến tận dân gian. Hiện giờ kinh thành hầu như nhà nào cũng có một cái quạt thủ công tự động như vậy. Chiếc quạt này thoạt nhìn thì đơn giản, kì thực là bên trong ẩn giấu huyền cơ, ngươi xem bàn đạp này, cùng với trục xoay này..."
Kenny thán phục:
"Ngươi hiểu được nhiều thật đấy."
"Bởi vì quạt này là do ta thiết kế ra."
Trình Loan Loan cười cười:
"Cũng may quốc gia A Tát Bố của các ngươi lệch bắc, thời gian nóng bức tương đối ít, ngược lại cũng không đến cần thứ này."
Kenny tiếp tục ngạc nhiên:
"Ngươi là một nữ tử, thế mà có thể thiết kế ra được đồ vật phức tạp thế này ư?"
"Khụ khụ, kỳ thật thứ này cũng không tính là phức tạp, ở nước ta, có càng nhiều thứ còn phức tạp hơn."
Trình Loan Loan bắt đầu khiêm tốn:
"Ta chỉ là một quan viên lục phẩm, ở trên ta, còn có rất nhiều quan viên nhất nhị tam tứ ngũ phẩm, bọn họ mới là người chân chính có tài năng của Đại Vũ triều, cũng là trụ cột của Đại Vũ quốc chúng ta, thứ mà bọn họ nghiên cứu ra, mới chân chính làm cho người ta thán phục."
Các sứ giả của A Tát Bố hoàn toàn choáng váng.
Bọn họ biết Đại Vũ Quốc rất cường đại, lại không nghĩ tới cường đại đến mức như vậy. Cảm giác chỉ tùy tùy tiện tiện một phụ nhân, so với triều thần A Tát Bố bọn họ còn lợi hại hơn.
Nhìn một màn này, đại quan nhất nhị phẩm cách đó không xa cũng ngây ngẩn cả người.
Thì ra Tuệ An nhân thật sự biết ngôn ngữ A Tát Bố, nhìn mà xem, cùng những sứ giả này tán gẫu còn rất vui vẻ nữa.
Thứ tiếng nói ríu rít kia bọn họ hoàn toàn nghe không hiểu, nhưng bọn họ có thể từ trong vẻ mặt của sứ giả A Tát Bố phân tích ra, hẳn là Tuệ An nhân nói gì đó, làm cho mấy sứ giả này đều sợ ngây người, đôi mắt màu lam trợn trừng thật lớn, thoạt nhìn làm người ta thấy đáng sợ.
Phía sau Trình Loan Loan còn có hai tiểu quan Hồng Lư tự đi theo, chính là người trẻ tuổi lúc trước hỗ trợ nàng phiên dịch sách.
Hai người trẻ tuổi này chỉ có thể thoáng hiểu được ý tứ ba bốn phần, còn đang rối rắm một câu này là có ý gì thì đã nói đến câu tiếp theo, hai người liếc nhau một cái, chỉ có thể hàm hồ cho qua.
Sau khoảng chừng một canh giờ, theo một tiếng hô của Minh công công "Hoàng thượng giá lâm", một thân ảnh màu vàng sáng rốt cuộc xuất hiện ở Ngự hoa viên.
Theo đó còn có Hoàng hậu nương nương, đương kim Thái tử, nhị tam tứ hoàng tử, còn có hoàng tử phi, một đám người đồng loạt tới đây, ngồi lấp đầy những vị trí trên cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận