Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1492: Đây đúng là một con sói mắt trắng (2)

Khuôn mặt của Vinh Khánh lập tức xám lại.
Tiện phụ này sau khi được thăng lên làm Nhị phẩm phu nhân, còn dám ở trước mặt mọi người nói về việc của nàng ta khi còn bé, đúng là hoàn toàn không đem người quận chúa như nàng ta đặt ở trong mắt.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, tiện phụ này có Hoàng thượng và Hoàng hậu che chở, có Thái hậu làm chỗ dựa, còn được nhiều phi tử công chúa nịnh nọt như vậy, tất nhiên sẽ không tôn trọng một người quận chúa không mang dòng máu hoàng tộc như nàng ta.
Trước đây nàng ta có thể dựa vào Thái hậu, nhưng bây giờ nàng ta chỉ có thể dựa vào chính mình.
Nhân lúc tiện phụ này vẫn đang còn ở trong cung, nàng ta nhất định phải nghĩ ra được biện pháp thích hợp để vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn.
Vinh Khánh mặt mày u ám rời khỏi Khôn Ninh cung.
Hoàng hậu khẽ nhíu mày:
"Trước đây mặc dù nàng ta cũng có chút không được phóng khoáng nhưng cũng chưa bao giờ khiến cho người khác không biết phải làm sao tại hiện tại, tại sao ta cảm thấy hình như nàng ta vô cùng không thích khanh vậy Loan Loan?"
"Suy nghĩ của nương nương cũng giống với thần phụ, thần phụ cũng cảm thấy Vinh Khánh quận chúa vô cùng ghét thần phụ."
Trình Loan Loan nhướng mắt, "Vào đêm giao thừa xảy ra cung biến, tiền Thái tử.
- Tiêu Quyết trước khi chết đã nói với thần phụ vài câu, thần phụ vẫn để ở trong lòng không dám nói ra, nhưng bây giờ phần phụ không muốn che giấu thay Vinh Khánh quận chúa nữa."
Hoàng hậu giật mình nói:
"Loan Loan khanh đừng sợ, cho dù Tiêu Quyết nói cái gì thì cũng không có quan hệ gì với khanh, khanh cứ việc nói ra."
"Khi đó Tiêu Quyết muốn giết Thái tử, trong lúc cấp bách thần phụ chỉ có thể tìm cách kéo dài thời gian. Vì thế thần phụ đã hỏi Tiêu Quyết vì sao lại muốn giết một người vô tội như Đoan Mẫn công chúa."
Trình Loan Loan chậm rãi nói, "Hắn nói hắn không có lý do để giết Đoan Mẫn công chúa, thần phụ nghĩ rằng tại thời điểm như thế hắn cũng không cần phải nói dối... Thần phụ tiếp tục truy hỏi, hắn nói đúng là Đoan Mẫn công chúa đã chết dưới kiếm của hắn, nhưng mà là do bị một cung nữ đẩy lên trước mặt hắn nên hắn đã giết nhầm công chúa."
"Là như vậy sao..."
Hoàng hậu hoàn toàn không ngờ đến sẽ nghe được những câu như vậy, "Vậy Tiêu Quyết có nói là cung nữ kia trông như thế nào không?"
Trình Loan Loan mím chặt môi, nói ra từng chữ:
"Vinh Khánh quận chúa bây giờ chính là cung nữ năm đó đã đẩy công chúa ra."
Hoàng hậu sững sờ ngồi yên tại chỗ.
Năm đó sau khi Đoan Mẫn hồi cung, tính cách trở nên khép kín lại, chỉ có Vinh Khánh có thể thân cận, thế là Thái hậu đã để Vinh Khánh ở lại trong cung bầu bạn với Đoan Mẫn.
Vào trận cung biến hơn mười năm trước, Đoan Mẫn tử vong, Vinh Khánh bị trọng thương, sau khi vết thương khỏi hẳn thì xuất hiện một vết bớt giống y như đúc vết bớt của Đoan Mẫn, vậy là Vinh Khánh được phong làm quận chúa, hưởng thụ vinh hoa phú quý hơn mười năm.
Nếu như Vinh Khánh mới là hung thủ chân chính hại chết Đoan Mẫn, vậy thì... Hoàng hậu thật sự không dám tưởng tượng nếu Thái hậu biết việc này sẽ có phản ứng như thế nào.
"Nhưng mà đây chỉ là thần phụ nghe được lời nói của một bên."
Trình Loan Loan nhấp môi, "Cho dù Tiêu Quyết còn sống, những câu nói như thế được nói ra từ miệng của Tiêu Quyết, chắc hẳn Thái hậu cũng sẽ không tin, dù sao thì Vinh Khánh quận chúa ngoan hiền như vậy mà Tiêu Quyết lại là kẻ giết người không chớp mắt..."
Hoàng hậu mở miệng:
"Không lẽ phải để Vinh Khánh tiếp tục phô trương thanh thế của một quận chúa sao?"
Nàng ấy đột nhiên nghĩ tới thời điểm ở trong cung điện dưới lòng đất, tất cả mọi người đều đồng ý ở lại cùng tiến cùng lùi với hoàng thất, chỉ có Vinh Khánh là người đầu tiên đề nghị rời đi.
Một người không phải là dòng máu hoàng tộc, dựa vào hoàng tộc hưởng được vô số vinh hoa phú quý, nhưng trong thời điểm nguy nan lại không có một chút do dự bỏ lại hoàng thất mà đi.
Đây đúng thật là một con sói mắt trắng.
"Hoàng hậu nương nương có thể đi thăm dò nguyên nhân cái chết thực sự của phụ mẫu thân sinh và huynh đệ tỷ muội của Vinh Khánh quận chúa."
Trình Loan Loan nói khẽ, "Vinh Khánh quận chúa đã nói người thân của nàng ta đã chết trong trận loạn đấu kia, không có một ai sống sót. Vì nàng ta không còn người thân nào nên Thái hậu mới giữ nàng ta ở lại nhận làm nữ nhi... Trực giác nói cho thần phụ biết, chuyện này sợ là không hề đơn giản như vậy."
Ánh mắt Hoàng hậu ngưng trọng:
"Ta đã hiểu ý của khanh, nhất định ta sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận