Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 142: Tôn thị là người hiếm thấy duy nhất 2

Tôn thị xách một cái rổ khác trên mặt đất lên, bên trong chứa lớp vỏ bên ngoài của hạt thạch hoa, cũng đầy một rổ.
“Đại tẩu, đây đều là Đông Hoa đem về."
Tôn thị thở dài, “Nàng nhàn rỗi không có việc gì liền lột toàn bộ đèn lồng dưới mái hiên ra, những hạt này bị nàng rải khắp nơi, ta cũng không biết đại tẩu muốn lớp vỏ bên ngoài hay là muốn hạt bên trong nên liền tách ra mang tới toàn bộ."
Trình Loan Loan đã có thể nghe ra vài phần ý tứ.
Xem ra Triệu Hữu Tài không phải không đáng tin, nếu không Tôn thị sẽ không làm điều thừa thãi như đến thăm dò.
Bất quá Tôn thị này thật đúng là có vài phần khôn vặt, vì muốn tìm hiểu cách làm thạch băng mà thậm chí ngay cả chuyện này cũng nghĩ ra.
Việc dùng hạt thạch hoa làm nguyên liệu để làm thạch băng ở hiện đại vốn không phải là chuyện bí mật gì nhưng không phải ai cũng có thể làm ra được thạch băng.
Tôn thị có thể là người đầu tiên suy nghĩ ra, những người khác cũng có thể đoán được một hai, nếu đã không phải bí mật, vậy nàng cũng không cần phải che giấu, mà việc này bày ra ngoài mặt nàng còn có thể phân ra một công việc khác, cả nhà cũng có thể thoải mái hơn một chút.
Trình Loan Loan cười cười:
"Thật là vất vả cho tam thẩm, chúng ta vốn cũng muốn lột ra."
Nàng đem hạt thạch hoa cùng lớp vỏ ngoài đèn lồng cân lên, tổng cộng là hai cân, nàng liền lấy ra bốn đồng đưa qua.
Tôn thị cầm tiền đồng nhưng còn không định đi, cho dù biết nguyên liệu là hạt bên trong, nàng ta cũng không biết nên làm thành thạch băng như thế nào.
Nàng ta ưỡn mặt cười nói:
"Đại tẩu, ta thấy tẩu suốt ngày bận rộn, lột đèn lồng cũng cần không ít công sức, không bằng ta giúp tẩu lột hạt đi, tiền công đại tẩu xem sao là được."
Khóe môi Trình Loan cong cong:
"Lột mười cân đèn lồng cho một văn tiền?”
Tôn thị lập tức gật đầu:
"Được được được!”
Chờ đáp ứng xong xuôi, nàng ta liền hối hận, vừa mới lột hai cân nàng ta đã cần đến nửa canh giờ.
Mười cân đèn lồng, cái kia cần phải dùng đền thời gian nửa ngày mới được một văn tiền, vì thế nàng ta cảm thấy việc này tương đương với làm việc không công!
Có điều, chỉ cần có thể tới nhà đại tẩu ở một hai ngày, nàng ta liền nhất định có thể học trộm được cách làm ra thạch băng, đến lúc đó chính nàng ta cũng có thể làm rồi cầm đi bán.
Tâm tư này của nàng ta Trình Loan Loan sao lại có thể nhìn không ra.
Toàn bộ mười mấy người nhà lão Triệu chỉ có một người kỳ ba như thế, nhưng vẫn còn ở trong phạm vi chịu đựng của nàng.
Tôn thị này tuy rằng tính toán chi li, nhưng tình cảm với Triệu Hữu Tài cũng không phải tệ, hẳn là cả đời đều sẽ sống với nhau như vậy, nói cách khác, chỉ cần nàng không rời khỏi thôn Đại Hà vậy sẽ có quan hệ với chị em dâu Tôn thị cả đời.
Thay vì để Tôn thị ngày ngày đến đối phó, còn không bằng tìm chút chuyện cho Tôn thị làm.
Trình Loan Loan mở miệng:
"Sân nhà chúng ta hẹp, tam thẩm có thể phải bóc vỏ rồi sau đó đưa tới đây."
Mặt Tôn thị trong nháy mắt tái mét.
Một đồng tiền để cho nàng ta làm việc còn không cho nàng ta ở lại bên này học trộm, loại mua bán lỗ vốn này nàng ta mới không thèm làm.
Trình Loan Loan tiếp tục nói:
"Ta định nhờ nhị thẩm giúp ta thu đèn lồng, sau khi thu xong đèn lồng đều sẽ để ở nhà cũ, phiền tam tẩm giúp bóc nó ra, có điều mười cân mới cho một văn tiền đúng là quá ít, hai cân cho một văn tiền được không?"
Vừa mới là mười cân cho một văn, hiện tại biến thành hai cân cho một văn, loại cảm giác kinh hỉ này làm cho Tôn thị có chút không ngậm miệng lại được.
Nàng ta vốn là muốn tìm hiểu cách làm thạch băng, lúc này cảm thấy bóc đèn lồng cũng rất kiếm được tiền, việc này không quá khó, ngồi nằm đều có thể làm, còn có thể để cho Đông Hoa cùng nhau làm, đại tẩu một ngày phỏng chừng có thể thu hai ba mươi cân, toàn bộ lột hết chính là mười đến mười lăm văn tiền.
Tôn thị liền đáp ứng.
Khóe miệng Trình Loan cong lên đầy ẩn ý, đây chính là Tôn thị tự tìm.
Nàng đóng cửa viện lại, cùng Tôn thị đến nhà cũ, sau dặn dò Văn thị thu đèn lồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận