Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 1549: Ngươi khắc phu, ta mệnh cứng (1)

Sắc mặt Hạ phu nhân vô cùng khó coi, nhưng bà ta không có bất kỳ biện pháp nào.
Bà ta nợ Tiêu Nhi quá nhiều quá nhiều rồi, ở trước mặt Tiêu Nhi, bà ta vĩnh viễn không thể đứng thẳng lưng.
Hiện tại, bà ta chỉ có thể cố gắng làm nhiều hơn nữa để bù đắp.
Bà ta hy vọng có một ngày, Tiêu Nhi có thể giống như khi còn bé ỷ lại gọi bà ta một tiếng mẫu thân.
Hạ phu nhân bỏ qua Trình Phóng đứng ở bên cạnh, chậm rãi mở miệng nói:
"Tiêu Nhi, con năm nay ba mươi mốt tuổi, vẫn còn lẻ bóng một mình, hôn sự của con vi nương vẫn để ở trong lòng. Vi nương biết nguyên nhân con vẫn không kết hôn, trải qua các phương diện ta thận trọng cân nhắc, vi nương vẫn muốn giúp con đạt được tâm ý ban đầu."
Bà ta nghiêng người cầm tay La Kỳ, "Con cùng Kỳ Nhi từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai đứa nhỏ vô tư, tình cảm rất sâu đậm..."
Bà ta mới nói được một nửa, Hạ Tiêu đã hiểu bà ta muốn nói gì.
Ánh mắt hắn mang theo châm chọc, rơi vào trên người La Kỳ.
Tìm Tuệ phu nhân không được, vì thế mời mẫu thân hắn ra mặt làm thuyết khách, nàng ta sẽ không thật sự cho rằng, nhiều năm như vậy hắn không thành thân là vì nàng ta chứ?
Ánh mắt của hắn làm cho cả người La Kỳ cứng đờ, nàng ta cảm giác mình giống như không mặc gì, tất cả tâm tư trong nội tâm đều bị nhìn thấu.
Nàng ta mím chặt đôi môi tái nhợt, nhẹ nhàng nghiêng đầu, tránh tầm mắt Hạ Tiêu.
"Kỳ Nhi dẫn theo hài tử của đại ca con ở La gia sinh sống rất vất vả, nếu con cùng Kỳ Nhi gương vỡ lại lành, không chỉ có thể cùng người trong lòng ở chung một chỗ, cũng có thể chiếu cố nhi tử của đại ca con."
Giọng Hạ phu nhân nhẹ nhàng chậm rãi nói, "Về phần tin đồn của người kinh thành, nếu con để ý, ta có thể an bài cho Kỳ Nhi một thân phận mới, nhi tử của đại ca con cũng có thể nhận làm con thừa tự."
"Ha!"
Hạ Tiêu khẽ nở nụ cười.
Hạ phu nhân đột nhiên ý thức được mình đang nói cái gì, vội vàng nói:
"Được được được, ta biết con và đại ca con từ trước đến nay bất hòa, con không thích nhi tử của hắn, vậy chúng ta sẽ không đón trở về, tùy tiện cho hài tử kia ở bên ngoài tự sinh tự diệt, chỉ cần con cùng Kỳ Nhi sống tốt là được..."
"Hạ Lăng ba lần bốn lượt suýt nữa giết chết ta, bà còn muốn ta nuôi nhi tử cho hắn, tâm của ta không bao dung như vậy."
Vẻ mặt Hạ Tiêu châm chọc, "Còn nữa, xin hỏi Hạ phu nhân, bà dựa vào cái gì cảm thấy, nương tử Hạ Lăng bỏ rơi, ta phải tiếp nhận toàn bộ, trong lòng bà, ta hạ tiện như vậy sao?"
Hô hấp của La Kỳ lập tức dừng lại, không thể tin nắm lấy cổ áo của mình.
Nàng ta đã nghĩ tới thật lâu thật lâu trước kia, Hạ Tiêu hứa hẹn với nàng ta, nghĩ tới lời thề không phải nàng ta thì hắn không cưới, nghĩ tới tất cả những điều tốt đẹp hắn dành cho nàng ta...
Thời gian trôi qua, những lời thề kia đều không còn tồn tại.
Không trách Hạ Tiêu, là nàng ta, là nàng ta lựa chọn sai lầm, là nàng ta phụ hắn, bây giờ tất cả những chuyện này đều là nàng ta gieo gió gặt bão.
Vành mắt nàng ta đỏ lên, nhẹ giọng nói:
"Không, người hạ tiện kia là ta, ta phụ chàng, lại còn quay đầu lại tìm chàng, nữ nhân như ta chính là thấp hèn. Hạ Tiêu, chúng ta đã từng coi như là... Hiện giờ ta lẻ loi một mình, chàng cũng là một thân một mình, nếu chàng cảm thấy ta làm thê tử của chàng bôi nhọ chàng, chàng có thể nạp ta làm thiếp, ta tuyệt đối không nói hai lời..."
"Ha ha!"
Hạ Tiêu nhịn không được lại cười.
Nếu nói lúc trước hắn đối với nàng ta còn có một chút thương tiếc, như vậy giờ này khắc này, một chút thương tiếc kia cũng tan thành mây khói.
Hắn gằn giọng nói từng chữ:
"Chuyện các ngươi nghĩ, ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng, sau này đừng tới quân doanh nữa, có tới ta cũng sẽ không gặp."
Nước mắt La Kỳ không thể khống chế mà rơi xuống, nàng ta cúi đầu, xoay người bỏ chạy.
Hạ phu nhân kéo cánh tay của hắn, "Con có thể không tiếp nhận Kỳ Nhi, nhưng con không thể một thân một mình sống mãi như thế được. Không bằng như vậy đi, cuối tháng này vi nương mời một vài thiên kim vừa độ tuổi đến Hạ phủ ngồi một chút, con thích ai thì nói cho nương, mặc kệ nhà đối phương có bối cảnh gì, chỉ cần con thích, nương đều có thể giúp con thu xếp hôn sự, được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận