Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 885: Không cần phải nói về chuyện hôn nhân (1)

Khi bữa tối của Đại Hà Yến chính thức bắt đầu, Tôn Tiểu Lỗi đã đi trở về thôn Quế Hoa.
Nhìn thấy hắn cầm miếng đệm giày về nhà, vẻ mặt ủ rũ, Tôn đại tẩu lập tức nổi giận.
"Cái thứ ngu xuẩn vô dụng, miếng đệm giày cũng đã làm xong cho ngươi rồi, thế nhưng còn không tặng đi được!"
Tôn Tiểu Lỗi cúi đầu:
"Xuân Hoa đã nói, sẽ không gả đến nhà chúng ta, nương, vẫn là quên đi..."
"Thật buồn cười, khi nào thì một tiểu nha đầu có thể quyết định chuyện hôn nhân của mình?"
Tôn đại tẩu hừ lạnh:
"Chuyện này ta và nương nàng đều đồng ý, nàng không có lý do gì từ chối! Ta nói cho con biết, con tặng chút điểm tâm, tranh thủ để Xuân Hoa tự nguyện gả tới đây! Còn hãy ngẫm lại, Xuân Hoa làm việc trong tửu lâu, tiền công tám chín trăm văn tiền một tháng, cha và nương con cộng lại một tháng cũng không kiếm được nhiều như vậy, con cưới Xuân Hoa rồi thì nhà chúng ta sẽ có chỗ dựa vào!"
Nói đến đây, Tôn đại tẩu có chút sốt ruột.
Nàng ta để công việc trong tay xuống:
"Không được, chuyện này phải nhanh chóng xác định ra, Tiểu Lỗi, con đi vào trong phòng lấy mười quả trứng gà, lại cắt một khối vải, hôm nay chúng ta tới cửa cầu hôn."
Tôn Tiểu Lỗi nhìn thoáng qua sắc trời:
"Qua nửa canh giờ nữa trời sẽ tối, nếu không ngày mai hẵng đi."
"Cũng được, vừa vặn gom góp thêm một chút tiền sính lễ."
Tôn đại tẩu đi vào nhà tìm Tôn lão thái thái:
"Trên tay con chỉ có hai trăm văn tiền, làm sính lễ vẫn còn thiếu một chút, nương có thể cho con mượn ba trăm văn được không, dùng nửa lượng bạc cưới về một tức phụ, sau này Tôn gia chúng ta sẽ phát tài..."
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Tôn đại tẩu đã cùng Tôn Tiểu Lỗi xách đồ đạc đi về phía thôn Đại Hà.
Sau khi đến thôn Đại Hà, sắc trời mới sáng choang, Tôn Tiểu Lỗi phải đi nhà ăn hỗ trợ rửa rau, chuẩn bị thức ăn, một mình Tôn đại tẩu đi về phía nhà cũ Triệu gia.
Mặc dù trời còn sớm, nhưng hầu hết người trong thôn đều đã thức dậy.
"Triệu thẩm, đang giặt quần áo à?"
Tôn đại tẩu đi vào chào hỏi:
"Lúc này có bận gì không?"
Triệu lão thái thái vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy người của Tôn gia đến, ánh mắt dừng ở trên tay Tôn đại tẩu, còn mang theo không ít đồ tới.
Từ trước tới giờ, người của Tôn gia đến Triệu gia đều sẽ không mang đồ đến cửa, đây không phải là...
Lão thái thái nghĩ đến những lời nói của Trình Loan Loan hôm qua, từ trước đến nay tức phụ của lão đại luôn không thèm quan tâm mọi việc, nếu phản đối việc Xuân Hoa và Tiểu Lỗi thành hôn, vậy nhất định là nàng có lý do gì đó.
Bà lau khô nước trên tay, đứng dậy nói:
"Sao còn mang đồ đến cửa, có phải là mua đồ cho Hiên Hiên hay không?"
Sắc mặt Tôn đại tẩu cứng đờ, cười ha hả nói:
"Đến khi Hiên Hiên chọn đồ vật đoán tương lai, đại cữu nương như ta sẽ tặng đồ cho nó, hôm nay ta tới đây là muốn xác định chuyện hôn nhân của hai hài tử với tiểu cô Tôn gia chúng ta."
"A, đại tẩu tới rồi!"
Tôn thị từ trong phòng đi ra, vẻ mặt vui mừng:
"Đây không phải là trùng hợp sao, ta cũng muốn sớm xác định chuyện hôn nhân."
Tôn đại tẩu vội vàng lấy đồ trong tay ra:
"Tôn gia chúng ta đã chuẩn bị xong sính lễ, những thứ nên có đều có, tuyệt đối sẽ không bạc đãi nha đầu Xuân Hoa này. Sau này Xuân Hoa gả đến, ta khẳng định sẽ yêu thương nàng như khuê nữ ruột thịt, chuyện này các ngươi có thể yên tâm."
"Được được được!"
Tôn thị mừng rỡ.
Nàng ta nhìn thấy trong túi vải là vải đỏ, trứng gà, còn có năm trăm văn tiền, sính lễ này đặt ở thôn Đại Hà chỉ có thể tính là trình độ bình thường, nhưng thôn Quế Hoa dù sao cũng quá nghèo, có thể đưa ra nhiều thứ như vậy đã đủ để chứng minh thành ý của nhà mẹ đẻ nàng ta, Xuân Hoa gả đến khẳng định sẽ không phải chịu thiệt.
"Nếu không việc hôn nhân sẽ định vào mùng tám tháng sau đi."
Tôn đại tẩu cười tủm tỉm nói:
"Ta đã mời người xem ngày, mùng tám chính là ngày lành tháng tốt..."
Tôn thị dừng một chút:
"Sợ là không được rồi, phải đợi Đại Vượng và Đại Mạch kết hôn xong mới đến lượt Xuân Hoa, có lẽ phải đợi đến ăn tết."
"Khụ khụ khụ!"
Triệu lão thái thái ho khan dữ dội vài tiếng.
Hai người này mải nói chuyện với nhau, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của bà.
Người chân chính quyết định ở Triệu gia chính là lão nhân gia bà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận