Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 106 - Bánh trung thu da tuyết 6




Ngay lúc Trương Gia Hưng muốn hỏi rõ ràng vì sao đã rất lâu không thấy anh ấy phát sóng trực tiếp, mọi người đều tưởng rằng anh ấy xảy ra chuyện gì, người xếp hàng sau anh ta thấy anh ta không mua đồ, trái lại còn nói chuyện với thu ngân, có chút bất mãn.
Trương Khả nói: “Anh không mua bánh trung thu thì còn xếp hàng làm gì, tôi rất muốn ăn bánh trung thu da tuyết, cố tình trốn học đi ra ngoài mua, anh đừng lãng phí thời gian của tôi.”
Lý Phong Trạch: “Đúng vậy, bị anh trì hoãn như vậy, đợi lát nữa thầy giáo cũng tới thì làm sao đây? Nếu như chạm mặt thì xong đời.”
Được lắm thằng nhóc, tự huỷ hoại bản thân hả.
Bây giờ Trương Gia Hưng rất muốn gọi thầy giáo của bọn nhóc tới, trừng trị hai thằng nhóc trốn học này thật tốt, rồi tập trung nói chuyện với Kỷ Tử Hoài. Nhưng bây giờ rõ ràng không phải lúc để hai người nói chuyện, anh ta đành phải từ bỏ, chờ đến khi Kỷ Tử Hoài hết bận lại hỏi.
Nhưng mà xếp hàng lâu như vậy, anh ta cảm thấy nếu không mua gì đó thì rất có lỗi với thời gian đã bỏ ra, nên hỏi: “Bánh trung thu có những vị gì?”
“Bánh trung thu nhân thịt, bánh trung thu da tuyết nhân dứa, bánh trung thu kem trứng.”
Thật ra anh ta rất thích ăn bánh trung thu nhân thịt, anh ta vốn là người Giang Nam, tới Hải Thị học đại học. Bởi vì theo truyền thống vùng miền, thứ anh ta ăn nhiều nhất trong Tết Trung Thu là bánh trung thu nhân thịt, nhưng rất ít khi ăn bánh trung thu nhân ngọt.
Vì thế Trương Gia Hưng mua hai cái bánh trung thu nhân thịt.
Ngay khi cầm trên tay chiếc bánh trung thu nhân thịt, anh ta đã lập tức cảm nhận được rõ sự khác biệt. Hình dạng của chiếc bánh trung thu nhân thịt tinh xảo hơn nhiều so với những cái anh ta từng ăn.
Bởi vì đặc tính của bột mì nên lớp vỏ của bánh trung thu nhân thịt rất dễ bị vỡ vụn ở nhiệt độ cao, điều này cũng dẫn tới việc vỏ bánh trung thu nhân thịt thường sẽ bị vỡ vụn sau khi nướng lên, cho dù không vỡ, nhìn cũng không được mịn và phẳng.
Nhưng mà chiếc bánh trung thu nhân thịt tươi này lại có vẻ ngoài mịn màng sáng loáng, không hề có dấu hiệu vỡ vụn, trông giống như hai cái bánh bao tròn trịa, vô cùng đầy đặn đáng yêu.
Mặc dù Trương Gia Hưng cảm thấy chiếc bánh trung thu nhân thịt này rất đẹp, nhưng trong lòng cũng có hơi thất vọng, bởi vì chiếc bánh trung thu nhân thịt này khác với cái anh ta ăn ở quê nhà, nhìn là biết không chính thống rồi.
Trương Gia Hưng không ôm nhiều kỳ vọng mà cầm cái bánh trung thu nhân thịt lên, cắn hai miếng. Lớp vỏ phát ra tiếng răng rắc rất nhỏ, theo sau đó là tiếng vỡ vụn.
Giòn quá!
Đôi mắt của Trương Gia Hưng không khỏi trợn lên.
Sau khi anh ta cắn vào nhân thịt bên trong, nước thịt đầy đặn bên trong nhân thịt trào ra, tỏa ra mùi thơm nồng nặc của thịt. Nhân thịt vừa mềm vừa ngọt kết hợp cùng với lớp vỏ bánh thơm giòn quả là một sự kết hợp hoàn hảo, càng ăn càng thơm, càng thơm càng ăn.
Đợi đến khi anh ta lấy lại tinh thần, lúc này mới nhận ra mình đã ăn sạch chiếc bánh trung thu nhân thịt.
Lúc này, Trương Gia Hưng nhớ ra cội nguồn của định nghĩa chính thống. Đầu tiên chính tông là một thuật ngữ Phật giáo, ban đầu nó được người sáng lập của các trường phái Phật giáo truyền xuống dòng chính, sau đó được gọi chung là chính thống. Đơn giản mà nói, chẳng hạn như hai cửa hàng khai phá hai món đặc sản, rất nhiều người tới ăn, cộng thêm việc cửa hàng này đã mở lâu năm, theo thời gian, hương vị của món đặc sản do tiệm cơm này làm đã trở thành chính thống. Nếu những người khác học cách làm món này, nhưng mà đã thay đổi hương vị bên trong, món ăn đặc sản này không phải chính thống.
Tiệm cơm thay đổi theo khu vực cũng là điều tương tự.
Trương Gia Hưng cảm thấy mình thật sự đã từng quá độc đoán, không phải bánh trung thu nhân thịt chính thống thì không thể ăn, bởi vì chiếc bánh trung thu nhân thịt này ngon hơn nhiều so với những loại anh ta từng ăn.
So sánh với chiếc bánh trung thu nhân thịt này, anh ta nghi ngờ chiếc bánh trung thu nhân thịt mình ăn trước kia rất trống vắng. Nếu phải lựa chọn giữa bánh trung thu nhân thịt “chính hiệu” và chiếc bánh trung thu nhân thịt này, anh ta chỉ có thể nói lời xin lỗi với bánh trung thu nhân thịt “chính hiệu”, bởi vì ăn ngon mới là lý lẽ kiên cường!
Bánh trung thu nhân thịt của Tiệm cơm Bạch Ký thật sự rất tuyệt vời, khiến cho người đã từng ăn qua rất nhiều loại bánh trung thu nhân thịt như anh ta cũng cảm thấy kinh ngạc.
Mặc dù Trương Gia Hưng đã ăn hết bánh trung thu nhân thịt, nhưng vẫn chưa thấy hết thòm thèm, vì thế lại nhìn về phía Kỷ Tử Hoài đang vội thu tiền.
Không nhìn không biết, nhìn mà sợ hãi. Trên đĩa bên cạnh quầy thu ngân đặt vài chiếc bánh trung thu, trong đó có hai chiếc bánh trung thu chỉ ăn hai nửa, rõ ràng nó không phải dùng để bán. như vậy đáp án chỉ có một, đây là Kỷ Tử Hoài ăn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận