Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 307 - Súp ngỗng già ở trang trại 11




Mặc dù Trương Mộng Mộng rất thích đi du lịch, nhưng cô ấy cũng có rất nhiều bài tập, không thể tập trung vào cả hai việc cùng một lúc, vừa là chủ của một kênh đánh giá các khu du lịch, vừa là học sinh của đại học nông nghiệp Thượng Hải chuyên ngành chăn nuôi.
Bởi vì bận bịu chuyện học hành, cô đã rất rất lâu không phát trực tiếp rồi, trên kênh trực tiếp có rất nhiều fan khóc than chờ đợi.
Trương Mộng Mộng nghĩ một lúc, hôm nay cô ấy có lớp học thực hành, phải đi đến các nông trại xung quanh Thượng Hải, vậy thì hôm nay phát trực tiếp cũng không tệ.
Trong lúc cùng các bạn cùng lớp đến các nông trại xung quanh Thượng Hải, Mộng Mộng mở kênh phát trực tiếp của mình ra.
"Chào mọi người, hôm nay tôi phải đi đến một nông trại chăn nuôi ở quanh Thượng Hải, để tôi đưa mọi người đi xem nông trại chăn nuôi có dáng vẻ như thế nào nhé.”
[Hôm nay tại sao không đi đến tỉnh khác phát trực tiếp nữa]
[Tôi thấy là do cô hết tiền rồi đúng không.]
"Hahaha bị các bạn nhìn ra rồi, bây giờ tôi đang bị trường học bắt cóc rồi, đang bận làm thực nghiệm, thật sự là không có thời gian đến tỉnh khác, các bạn fan yêu dấu xin lượng thứ.”
Trương Mộng Mộng cầm gậy tự sướng, đi cùng đoàn người đến nông trại chăn nuôi.
Cô vừa đi vừa giới thiệu: "Đây là nông trại chăn nuôi lớn nhất Thượng Hải chúng ta, trong này nuôi rất nhiều ngỗng.”
Trước đó Trương Mộng Mộng đã nói với chủ nông trại về việc muốn phát trực tiếp, chủ nông trại vô cùng hoan nghênh, đến khi gặp Trương Mộng Mộng còn vẫy tay chào hỏi với người xem.
"Ngỗng của chúng tôi được nuôi rất tốt, bên trong kia chính là khu vực vây nuôi còn đằng sau kia là khu vực nuôi thả.”
Trong lòng Trương Mộng Mộng có chút mong chờ, vui vẻ nói: "Chúng tôi trước giờ chưa từng thấy nuôi thả ngỗng là như thế nào, nhắc đến ngỗng chúng tôi liền nghĩ ngay đến những con ngỗng trời nho nhã, ngỗng trắng chắc chắn sẽ rất đáng yêu.”
Ai mà ngờ sau khi Trương Mộng Mộng nói xong, dưới phần bình luận trực tiếp bắt đầu ngập tràn bình luận.
[Ngỗng trắng thì có gì đáng yêu chứ, chủ phòng cô ngàn vạn lần đừng đến đó xem, phía trước chính là địa ngục.]
Trương Mộng Mộng có chút không hiểu được vấn đề, hiếu kì hỏi: "Tại sao mọi người lại nói vậy?”
Nhưng còn chưa đợi mọi người kịp trả lời, thầy giáo dẫn lớp đã hối thúc mọi người chuẩn bị xuất phát, Trương Mộng Mộng chỉ đành thu lại ánh mắt, cùng chủ nông trại khu sau của nông trại.
Sau khi mở hàng rào bước vào khu vực chăn nuôi, khu chăn nuôi là một sân cỏ, có không ít bụi cây, còn có cả một chiếc ao nhỏ, ngập tràn không khí của thiên nhiên.
Trương Mộng Mộng nhìn ra phía xa, phát hiện có rất nhiều ngỗng trắng, có con đang cúi đầu ăn hạt cỏ, có con đang uống nước ở bên bờ ao.
Trương Mộng Mộng ngửi thấy hương cỏ tươi mát, giống như những bức tranh phong cảnh xinh đẹp trong camera của điện thoại: "Mọi người mau nhìn đám ngỗng trắng này, lông trắng như tuyết, vừa mạnh mẽ vừa dũng mãnh, nhìn vô cùng có sinh lực.”
"Tôi lớn lên ở thành thị, rất ít được tiếp xúc với môi trường thiên nhiên, đây cũng là lí do mà tôi yêu thích du lịch.”
Sau khi thầy giáo dẫn lớp điểm qua quân số, liền nói: "Bây giờ các em có thể vào trong tự do chụp ảnh, quan sát thói quen sinh sống của ngỗng trắng một chút, chú ý an toàn, loài ngỗng tính tình ngổ ngáo, biết cắn người.
Trương Mộng Mộng nghe lời nói của thầy giáo dẫn lớp cũng không quá để tâm, ngỗng trắng xinh đẹp như vậy, nhìn vô cùng ôn thuận, làm sao mà có thể cắn người chứ?
Bởi suy nghĩ đó, Trương Mộng Mộng là người đầu tiên đứng dậy, đi đến bên cạnh ao, trong ao có rất nhiều ngỗng đang chơi đùa.
Trương Mộng Mộng càng tiến lại gần, những con ngỗng vốn đang chơi đùa bỗng nhiên không còn động đậy nữa, đều nhìn về phía cô.
Trương Mộng Mộng vui vẻ nói: "Hóa ra tôi lại được động vật yêu quý đến vậy.”
"Các bạn có cảm thấy cảnh này rất thơ mộng, ngập tràn thơ tình họa ý không, tôi cảm thấy bản thân mình rất giống con vịt xấu xí trong chuyện cổ tích, bọn họ chính là những người bạn thiên nga của tôi. Tôi cũng sắp biến thành thiên nga bay đi cùng bọn họ rồi.”
"Tôi muốn bế chú ngỗng này lên chụp một bức ảnh, các bạn nhớ chụp ảnh màn hình giúp tôi nha.” Trương Mộng Mộng nhìn con ngỗng trắng bên cạnh, hào hứng nói.
Con ngỗng này là con ngỗng đẹp nhất trong bầy, lông trắng như tuyết, nhìn ngập tràn tiên khí.
Cô ấy vươn tay về phía con ngỗng, muốn bế nó lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận