Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 159 - Cua hấp cam 16




Bạn cùng bàn cũ cũng rất buồn bực: “Tớ không biết, người từng ăn đều không ai nói tỉ mỉ cả, hàm hàm hồ hồ, giống như đều có cất giấu bí mật. Tớ hỏi nữ sinh lớp chúng ta tại sao gần đây lại thích ăn cam, các cậu ấy cái gì cũng không nói. Chẳng lẽ bên trong quả cam này có thể chứa vàng?”
Lưu Chí Văn suy nghĩ một chút, thật sự là không nghĩ ra, vì vậy mở ra chiếc hộp, lấy ra quả cam.
“Cái này không phải là ruột… Ừ?” Lưu Chí Văn nhìn chằm chằm quả cam trong tay, mắt ngày càng mở lớn.
Bởi vì phạm vi Lưu Chí Văn mở ra hơi lớn, nắp quả cam hơi dời, lộ ra bên trong trong suốt thịt quả.
Thịt cua màu đỏ cam, thịt cam lại có màu vàng cam, bởi vì ánh sáng chiếu vào, thoạt nhìn qua thật cùng vàng giống nhau.
Ba người không khỏi sững sờ tại chỗ.
Trong lúc ba người bị cảnh tượng làm đờ ra thì bởi vì cua hấp cam bị mở ra, hương vị được bao bọc rất tốt bên trong tràn ngập toàn bộ không khí.
Nồng nặc hương vị của cua, mùi trái cây và mùi rượu như đập vào mặt, khiến người ta bị hấp dẫn.
Lưu Chí Văn phản ứng đầu tiên, nhịn không được cầm lên cái muỗng duy nhất múc một muỗng thịt quả đưa vào trong miệng.
Ăn thật ngon!
Một ngụm vừa rồi vừa có thịt cua vừa có thịt cam lại có nước cam, vào miệng tan đi, hương thơm nồng bùng lên.
Lưu Chí Văn suýt nữa nuốt luôn cái muỗng.
Ba người mới phản ứng được hóa ra đây đúng là không phải đơn giản ruột cam, bên trong là thật sự có "Vàng" .
Bạn cùng bàn cũ nhịn không được lẩm bẩm: “Mùi hương này, ngửi thôi liền không chịu nổi, trách không được các cậu ấy giấu kỹ như vậy.”
Bạn cùng bàn có quan hệ tốt hơn với Lưu Chí Văn nhịn không được đưa tay về hướng cua hấp cam: “Anh trai, cậu khẳng định không ăn hết nhiều đồ như vậy đi, làm em trai, tớ hiển nhiên nên vì cậu suy nghĩ, để cho tớ đến giải quyết thay cậu.”
Lưu Chí Văn cùng ba cậu đều phóng khoáng giống như nhau, bình thường sẽ mang đồ ăn ngon chia cho bạn bè của mình. Bạn cùng bàn là anh em tốt của cậu, bình thường sẽ được hưởng chút ánh hào quang. Đương nhiên bạn cùng bàn cũng không phải chiếm tiện nghi cậu ta, gia đình bạn cùng bàn cũng không thiếu tiền, hai người bình thường sẽ cùng nhau chia sẻ đồ ăn.”
Giao tình so với ăn càng quan trọng hơn, đây là nhận thức chung của hai người từ trước đến nay.
Bạn cùng bàn vốn nghĩ rằng lần này cũng không ngoại lệ, chí ít cũng được ăn một con cua hấp cam.
Ai biết bạn cùng bàn vừa đưa tay ra đã bị Lưu Chí Văn nhẫn tâm đẩy ra.
Vào lúc vẻ mờ mịt hiện lên trong ánh mắt của cậu bạn cùng bàn, Lưu Chí Văn trực tiếp chuyển đồ ăn còn dư lại ôm vào trong lòng.
Về phần lúc nãy lời ba nói: “Không ăn hết thì chia cho bạn học.” Lưu Chí Văn bày tỏ: Đã quên.
Cua hấp cam ăn ngon như vậy làm sao có thể không ăn hết? Cậu ta chỉ cảm thấy thiếu mà thôi.
Bạn cùng bàn vẻ mặt đáng thương: “Tình hữu nghị của chúng ta giống như con thuyền giấy mà thôi.”
Nhưng mà cả người Lưu Chí Văn đắm chìm trong thế giới của cua hấp cam, đã sớm quên tình hữu nghị sang một bên, tình hữu nghị của hai người tràn ngập nguy cơ.

Bên trong tiệm cơm Bạch Ký, bà Lý phát hiện Tề Tuyết cũng đến đây.
Sắc mặt bà Lý xấu hổ, không biết làm sao, nhân cơ hội cùng Tề Tuyết tạo quan hệ tốt cũng không muốn, còn chưa hàn huyên được một lúc với Tề Tuyết đã viện cớ rời đi trước.
Tề Tuyết cũng không phải rất hiểu bà Lý, căn bản không biết ý nghĩ chân thật trong lòng bà ta, thấy đối phương vội vã đi, vì vậy chỉ mỉm cười và nói hẹn gặp lại.
Tề Tuyết tiễn bà Lý được một lúc, thuần thục đi tới quầy tính tiền, chuẩn bị gọi một phần thịt viên hầm.
Khiến cô không nghĩ tới là, trong tiệm lại lên món mới.
Cô vốn tưởng rằng thịt viên hầm đã là thức ăn có hàm lượng cao nhất trong tiệm, không nghĩ tới lực lượng mới cua hấp cam xuất hiện.
Tề Tuyết khi nhìn vào giá cả cũng không giống người khác do dự như vậy, trực tiếp yêu cầu một phần cua hấp cam.
Thời điểm mở quả cam, Tề Tuyết thật sự bị kinh diễm rồi.
Không có nguyên nhân nào khác, hoa văn được khắc trên vỏ cam quá đẹp. Cánh ve nhẹ nhàng kết, thêu nên hoa văn tinh tế, được làm chi tiết khiến người khác kinh ngạc, cảm thán.
Tề Tuyết yêu thích đến không muốn buông tay, ngay cả cua hấp cam đều quên ăn.
Còn may là cô còn cảm nhận được nhiệt độ trong tay đang dần giảm đi, mới hồi phục lại tinh thần, cầm cái muỗng lên đưa về phía cua hấp cam.
Theo thịt cua dần vào miệng, ánh mắt của cô từ từ mở to.
Ăn ngon. Tề Tuyết chưa bao giờ ăn qua cua hấp cam ngon như vậy, để cô ấy ý thức được hóa ra thịt cua và thịt cam lại có sự kết hợp hoàn hảo đến thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận