Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 529 - Cháo mồng tám tháng Chạp 8




Tiệm cơm Bạch Ký nói rút thưởng vào mười tám giờ, Tiêu Vũ mở cửa sổ chat ra, phát hiện cửa sổ chat không có gì cả. Anh ta thở dài, xem ra là hết rồi, nội tâm thất vọng tột cùng. Tuy đã ăn cháo mồng tám tháng chạp nhưng khát vọng của anh ta đối với cháo mồng tám tháng chạp chẳng những không mất đi mà ngược lại còn mãnh liệt hơn.
Bởi vì mình đã thất bại nên anh ta lựa chọn tìm kiếm viện trợ từ bên ngoài, thế là đi tới cạnh Thịnh Hàn, kể chuyện tiệm cơm Bạch Ký rút thăm ra. Sau khi nói xong, anh ta gãi đầu mình: “Dựa theo tính cách của cậu, chắc chắn cậu sẽ không tham gia rút thưởng, tôi chỉ hỏi đại thôi.”
Ai ngờ đối phương nói: “Tôi đã tham gia nhưng không trúng thưởng.”
Sau khi biết chuyện này, ngoài thất vọng ra thì Tiêu Vũ lại có chút vui vẻ, thì ra đối phương cũng là một tù trưởng châu Phi, điều này làm tâm trạng anh ta tốt hơn nhiều rồi.
Anh ta thuận miệng hỏi: “Đúng rồi, không phải cậu có thể đặt cháo mồng tám tháng chạp ư, sao còn muốn tham gia rút thưởng?”
“Tôi muốn có vé vào cửa.”
Tiêu Vũ nghe thấy chữ vé vào cửa thì hơi ngẩn người. Anh ta móc ra một nắm vé vào cửa từ trong túi của mình, chữ bên trên vé vào cửa chính là vòng thi đấu thứ hai khi thi Hải Thị của Đêm tìm vị.
Thịnh Hàn liếc thấy vé vào cửa trên tay anh ta: “Sao cậu lại có vé vào cửa này?”
“Quản lý đại sảnh tặng đấy.”
“Cho tôi một tấm.”
Ai ngờ sau khi nghe thấy lời của anh ấy, Tiêu Vũ chẳng những không cho anh ấy vé vào cửa mà còn bỏ vé vào cửa về túi của mình.
Thịnh Hàn: “???”
Tiêu Vũ cười nói: “Tôi nhớ lần trước người nào đó chỉ cho tôi ăn hai cái sủi cảo chiên, tôi vẫn ghi cái thù này đấy.”
Tiêu Vũ mở cờ trong bụng. Anh ta không ngờ không phải cháo mồng tám tháng chạp làm cho đối phương ghen tỵ mà là cái vé vào cửa này làm cho đối phương ghen tỵ, đúng là niềm vui bất ngờ. Bất kể là học tập hay là các phương diện khác, anh ta đều không thắng nổi đối phương, tuy là vé vào cửa này nhỏ nhưng đây lại là thứ mà Thịnh Hàn cầu còn không được, đây chính là thắng lợi của anh ta.
Tiêu Vũ nghĩ thầm, cầu xin anh ta đi, nếu như cầu xin anh ta thì anh ta sẽ bất đắt dĩ chia cho một tấm vé vào cửa.
Trợ lý Giang đứng xem: “...” Bạn của Thịnh tổng thật là trẻ con.
Lệnh Tiêu Vũ không ngờ mười phút sau, Thịnh Hàn lại nói: “Không cần vé vào cửa của cậu, tôi có rồi.”
Tiêu Vũ: “???”
------
Bởi vì Bạch Nhất Nặc đạt được điểm cao nhất cho nên nhận được điện thoại của nhân viên chăm sóc khách hàng đầu tiên, còn được chuyển phát nhanh rất nhiều vé vào cửa.
Bởi vì đúng vào dịp tết mồng tám tháng chạp, thế là cô bèn tổ chức hoạt động, tặng phần lớn vé vào cửa qua hình thức rút thưởng. Ngoài ra, cô còn giữ lại một ít vé vào cửa, chuẩn bị cho bạn bè thân thích.
Buổi tối, cô nhận được một tin nhắn wechat, đối phương là khách hàng nhiệt tình thường cung ứng nguyên liệu nấu ăn cho cô.
SH: [Còn vé vào cửa không?]
Có vé vào cửa, mà còn không ít, đối phương là khách hàng luôn cung ứng hàng hóa cho cô, nguồn cung cấp ổn định, chất lượng cao. Đối phương còn lấy giá rẻ, nếu đối phương muốn xem thì cô cũng muốn thỏa mãn yêu cầu của đối phương.
Thế là cô lập tức trả lời: [Có.]
Hôm tết mồng tám tháng chạp, cháo mồng tám tháng chạp được miễn phí, khách hàng ăn xong đều rất thích món này, cho dù ngày hôm sau thu tiền, giá cả còn rất cao cũng không cản được sự nhiệt tình của bọn họ.
Bạch Nhất Nặc nhìn thấy tình hình trong tiệm cực kỳ bận rộn, nghĩ đến mình không chỉ thi đấu, còn có việc trong tiệm, không thể phân thân được. Nhờ thỏa thuận với nhà máy sữa mà Quý Dư Trì đưa cho cô, bây giờ mỗi tháng cô đều có thể nhận được rất nhiều tiền. Căn cứ theo lý luận của Maslow, vấn đề sinh tồn của con người được giải quyết thì sẽ có nhu cầu tinh thần cao hơn.
Trước kia cô thích nghiên cứu đồ ăn, nghiên cứu món ăn mới nhưng bây giờ có rất ít cơ hội.
Nguyên vọng tuyển người mới của cô càng ngày càng mãnh liệt.
Buổi tối, lúc nấu cháo mồng tám tháng chạp, cô bèn tùy ý tiết lộ ý này với đám người Tô Mạt Mạt.
Tô Mạt Mạt cảm thấy không sao cả, dù gì cô ấy cũng không thể thay đổi sự thực, chỉ có thể nằm thẳng cẳng chấp nhận. Hơn nữa cô ấy lanh mắt, cảm nhận sâu sắc rằng tiềm lực của tiệm cơm Bạch Ký chưa được phát huy, rõ ràng có nền tảng bán đồ ăn ship nhưng số lượng bán online mỗi ngày lại ít như vậy, thật sự là quá lãng phí.
Nếu như có một đầu bếp mới đến thì tình hình nhất định sẽ được cải thiện.
Quý Dư Trì tò mò hỏi: “Cô muốn tìm đầu bếp thế nào?”
“Tay nghề có thể không tốt lắm, có thể giúp một tay là được. Đương nhiên, tài nấu nướng giỏi cũng là một chuyện tốt, vậy thì không cần tôi phí công dạy nữa.”
Nghe cô nói xong, Quý Dư Trì suy nghĩ một lúc.
Có thể tìm được đầu bếp như vậy ở đâu đây?
Anh ta đưa ra một nghi vấn: “Chắc cuộc thi Đêm tìm vị này có rất nhiều đầu bếp đúng không, sao cô không tìm trong cuộc thi đấu này? Người có thể tham gia vòng thi đấu thứ hai hẳn rất lợi hại mà.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc nghe thấy lời của anh ta thì lắc đầu, giọng điệu thản nhiên: “Tôi từng nhìn thấy một phần tư liệu trên ti vi, bọn họ đều là đầu bếp rất lợi hại, chắc sẽ không vừa mắt tiệm cơm của chúng ta đâu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận