Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 272 - Vịt Quay Quả Mộc 26




Gần đây ở trên diễn đàn Nhị Trung có xuất hiện một bài đăng mới khá hot, vịt quay quả mộc - trạng nguyên vịt.
[ mọi người tin không, từ trước tới giờ tôi chưa ăn món vịt quay quả mộc, nhưng nay mẹ tôi đã mua cho tôi ăn rồi. Tôi là cục cưng hạnh phúc nhất thế giới. ]
[ cha tôi cũng mua cho tôi món vịt quay quả mộc, sau đó ông ấy nói với tôi rằng món này không gọi là vịt quay quả mộc, mà gọi là trạng nguyên vịt, bởi vì trạng nguyên cũng đã ăn nó rồi, cười chết tôi. ]
[ không ngờ sẽ có một ngày, học thần của lớp chúng ta lại đại diện phát ngôn cho món vịt quay quả mộc của tiệm cơm Bạch Ký. ]
[ mọi người bảo ăn món trạng nguyên vịt có thể thành trạng nguyên sao]
[ trong mơ thì cái gì cũng có. Điểm có cao không cao thì tôi không biết, nhưng mà cân nặng thì có cao thật, cả người cũng rất sảng khoái. ]
Sự nhiệt tình của các bậc phụ huynh cũng kéo dài không được bao lâu, hầu hết là bị một số ít người tranh mua món trạng nguyên vịt ở tiệm cơm Bạch Ký, họ cũng biết món trạng nguyên vịt ở tiệm cơm Bạch Ký không có công dụng đặc biệt nào, chẳng qua là vì để biết bình thường trạng nguyên ăn cái gì.
Nhưng sau khi bọn họ ăn món vịt quay ở tiệm cơm Bạch Ký xong, thì họ không khỏi kinh ngạc, món trạng nguyên vịt này có mùi vị thật sự không tệ!
Triệu Tư Kỳ là một tay lướt sóng cừ khôi, mỗi ngày cô ấy đều lướt ở diễn đàn, sau khi nghe nói về chuyện trạng nguyên vịt xong, cô ấy lập tức nói bóng nói gió chuyện này cho cha mình nghe, để cha cô ấy đi mua thay cô ấy.
“Cha, món vịt quay này cũng chỉ có trạng nguyên mới ăn, sau khi con ăn xong, nói không chừng là nâng mức điềm đạm lên đấy.”
“Nói bậy bạ, mấy cái này mà con cũng tin.”
“Cha, cho dù không phải là vì để điềm đạm, nhưng cha cũng thử nghĩ xem, món vịt quay mà trạng nguyên ăn nhất định là không tầm thường, nói không chừng là nó thật sự rất ngon, con mà ăn xong thì tâm trạng của con cũng trở nên tốt hơn, nói không chừng là thứ hạng của con cũng sẽ đi lên.”
Cha cô ấy cũng dần không cản lại được, lát sau ông đã bị cô ấy thuyết phục nên đã lập tức đồng ý đi mua.
Triệu Tư Kỳ đi đến trường học với lòng tràn đầy sự mong đợi, cô ấy vui vẻ trò chuyện với bạn cùng lớp.
“Mấy cậu không biết tớ lợi hại cỡ nào đâu, tóe nói với cha tớ rằng tớ muốn ăn trạng nguyên vịt, sau đó tớ thành công nhờ cha tớ đi mua vịt quay quả mộc cho tớ. Tới không cần phải tự mình đi xếp hàng, mà buổi tối đã có thể ăn món vịt quay quả mộc ở tiệm cơm Bạch Ký rồi.”
“Nước miếng chảy xuống từ khóe miệng tớ rồi này, từ trước tới giờ tớ chưa ăn qua món vịt quay ở tiệm cơm Bạch Ký, chỉ nghe tên chứ không biết mùi vị.”
Sau khi Triệu Tư Kỳ khoe khoang với mọi người một phen, thì cô ấy dương dương đắc ý về nhà, và ngồi đợi cha cô ấy về.
Sau khi cha cô ấy về đến nhà, cô ấy vui vẻ nhìn về phía tay của cha, nhưng lại không hề phát hiện ra bất kỳ món đồ nào, cô tò mò hỏi: “Cha, món trạng nguyên vịt mà cha mua đâu?”
Cha cô ấy nghe hỏi như vậy, thì lúng túng khụ khụ một tiếng, ánh mắt tránh né: “Món… Trạng nguyên vịt đó ngon thật, không hổ danh là trạng nguyên vịt, vỏ ngoài của nó vừa cháy vừa giòn, thịt mềm và dễ nuốt, còn có mùi thơm thoang thoảng của quả mộc. Lúc mà cha cầm nó thì cha không nhịn được, thế nên cha đã ăn tại chỗ.”
Triệu Tư Kỳ: “...”
Thế nên, tình yêu sẽ biến mất, không
... ... ... ...
Ngoài món vịt quay quả mộc có lượng tiêu thụ rất tốt ra, thì toan mai tương cũng được người dùng đón nhận một cách bất ngờ.
Sau khi ăn toan mai xong, có khá nhiều người tìm Bạch Nhất Nặc để muốn mua riêng toan mai tương.
“Bà chủ, toan mai tương của tiệm cô đúng thật là kích thích, gần đây tôi không có khẩu vị gì cả, nhưng khi đến ăn toan mai tương của tiệm cô một lần thì tôi lập tức có khẩu vị.”
“Có đôi lúc ở nhà, vừa nghĩ đến toan mai tương là tôi đã chảy nước nước miếng ròng ròng rồi, người trông mơ giải khát lại chính là tôi!”
“Tôi cũng vậy, thật ra thì tôi không thích ăn món mặn, nhưng mà tôi thích toan mai tương. Vì để ăn toan mai tương, mà mỗi lần tôi tới đều phải gọi một phần vịt quay quả mộc, sau đó tôi phát hiện hai thứ này đúng là một cp tuyệt vời, ai cũng không được phép tách ra, không được phép!”
Cây mở ở sân sau của dì Triệu kết rất nhiều quả mơ ở trên cây, Bạch Nhất Nặc suy tính một chút, những quả mơ này có thể làm ra hơn hai trăm hũ toan mai tương.
Hơn nữa, làm toan mai tương cũng không phức tạp, thế nên Bạch Nhất Nặc đã đồng ý là sẽ bán một ít hũ toan mai tương cho bọn họ.
... ... ..
Tần Phóng là một phú hào thế hệ n, gần đây anh ấy phát hiện trong nhà có gì đó không đúng, đứa em trai ngu xuẩn của anh ấy nay lại càng trở nên ngu xuẩn.
Tần Phóng hiếm khi trở về nhà, phát hiện em trai Tần Hạo đang trốn một mình ở trong phòng, có kêu cũng không được, không biết đang làm gì.
Đến lúc cả nhà định ăn cơm, Tần Hạo vẫn không xuống, điều này khiến Tần Phóng bất mãn vô cùng.
Vì vậy anh ta đã đi tới trước cửa của Tần Hạo, và gõ cửa: “Tần Hạo, em đang làm gì vậy, cha mẹ gọi em xuống ăn cơm kìa.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận