Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 247 - Vịt quay quả mộc 1




Cái người mà nói đi thăm dò tiệm cơm Bạch Ký kia cuối cùng cũng khoan thai chậm trễ mà trở về rồi.
Mọi người tò mò hỏi: [ Thế nào, mùi vị đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký ra sao?]
Quả là nhiều: [ Sở dĩ tôi trở về phản hồi muộn như vậy, là bởi vì tôi ăn quá mức mê mẩn.]
[ Tôi cũng từng nghĩ đồ ăn tiệm cơm Bạch Ký ngon, nhưng không nghĩ đến sẽ ngon đến mức như thế!]
Quả nhiên nhiều: [ Sau khi đăng xong thông báo ở trên diễn đàn tôi nói với thầy giáo của tôi, tôi muốn đến tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm, không ngờ là thầy giáo của tôi cũng biết đến tiệm cơm Bạch Ký. Lúc đó vừa hay đến lúc tan học, thế nên tôi đợi thầy giáo của tôi sau khi tan lớp cùng nhau đi đến tiệm cơm Bạch Ký.]
[ Là một người tốt nghiệp từ trường Nhị Trung Hải Thị, tôi biết chợ đen ở trong mắt các thầy cô giáo là một đại từ không vệ sinh không khỏe mạnh, tôi chưa từng nghĩ là thầy giáo sẽ cùng tôi đến chợ đen ăn cơm. Thầy giáo rõ ràng là khách hàng quen của tiệm cơm Bạch Ký, vừa đến tiệm cơm Bạch Ký thì đã thuần thục tìm một vị trí mà ngồi xuống sau đó nhanh chóng gọi món, làm tôi cũng choáng váng luôn.]
[ Tôi nói với mọi người, thịt kho tàu của tiệm bọn họ thật sự là độc nhất vô nhị. Tôi từ trước tới giờ chưa từng ăn qua thịt kho tàu nào mềm như thế, vị của thịt kho tàu mềm mại thơm ngọt, béo mà không ngấy. Chỉ cần một bát thịt kho tàu thì tôi đã quất sạch một tô cơm lớn. Hơn nữa thịt heo hấp thính gạo mọng nước tươi ngon, bột gạo thơm nồng. Cuối cùng lại uống thêm một chén rượu hoa quế nhưỡng viên, thanh nhiệt hạ hỏa, cả miệng đều là hương thơm.]
Người này không chỉ đăng bình luận, còn đăng ảnh, đem ảnh thịt kho tàu, thịt heo hấp thính gạo, rượu hoa quế nhưỡng viên mà tự mình chụp tải lên khu bình luận.
Những người khác thấy ảnh và bình luận của người này, cảm giác nước miếng sắp trào ra rồi.
[ Nhìn mà đói rồi, tôi vốn dĩ định giảm cân, kết quả ngâm một thùng mì ăn liền, tăng cân đều là lỗi của bạn hu hu hu.]
[ Bức ảnh này quá tuyệt vời, đây thật sự là thịt kho tàu do một cửa tiệm nhỏ làm sao? Tôi nghi ngờ món thịt kho tàu của nhà tôi và nó không phải là cùng một loại.]
[ Nhìn thấy tấm ảnh thịt kho tàu, tôi đã lâm vào trầm tư. Đợi tôi hồi thần trở lại, tôi đã phát hiện màn hình bị ướt, hay thật, hóa ra là do tôi đã liếm.]
[ Bây giờ tôi có thể hiểu được cơm khô sinh viên đại học và bạn của anh ấy vì sao có tình cảm chân thành như vậy rồi, nếu mà tôi có một phần thịt kho tàu như vậy, kẻ khác cướp mất cơm của tôi, vậy con thuyền tình bạn của chúng ta sẽ bị lật.]
[ Sau khi nhìn thấy tấm ảnh tôi càng ngày càng đau lòng cho cơm khô sinh viên đại học, tôi thu lại quan điểm của tôi, học sinh nữ kia chính là "tra" nữ! Cướp cơm như vậy so với lừa gạt tình cảm càng đáng ghét hơn. Bởi vì con người có thể không yêu đương, nhưng không thể không có cơm!]
Trong khi các học sinh của trường đại học Khoa học và Kỹ thuật đang thay thế góc nhìn của Chu Hiểu Khải, nhao nhao bày tỏ sự khiển trách đối với Chu Hàm Vận, quả nhiên nhiều lại đăng bình luận.
[ Điểm xuất phát của mọi người không đúng, học sinh nữ kia chỉ cướp được một phần cơm, nhưng các học sinh cấp ba của Nhị Trung Hải Thị đúng là mỗi ngày có thể đến tiệm cơm Bạch Ký ăn. Mọi người ghen tị với học sinh nữ kia chi bằng ghen tị với học sinh cấp ba của trường Nhị Trung Hải Thị, cũng chính là các bạn cùng trường của tôi. Lúc tôi đi học tiệm cơm Bạch Ký chưa có nổi lên, sau khi tôi đi rồi thì tiệm cơm Bạch ký xuất hiện, đây là nỗi đau khổ gì của trần gian?]
Các học sinh của trường đại học Khoa học và Kỹ thuật nhìn thấy bình luận của người này, đem bản thân thay thế vào vị trí của đối phương, không nhịn được mà lâm vào sự trầm tư sâu sắc.
Rất có đạo lý nha.
Khi bọn họ đi học chung quanh cũng không có tiệm cơm thần tiên nào như tiệm cơm Bạch Ký vậy.
Mấy học sinh cấp ba của trường Nhị Trung Hải Thị là cá koi đầu thai sao, đầu óc tốt, còn được ăn ngon như thế!
[ Ngồi thành hàng dưới cây chanh, bạn và tôi ở dưới cây chanh. Tôi cũng tốt nghiệp từ trường Nhị Trung Hải Thị, tôi hoàn toàn không biết chung quanh trường thế mà lại có mở một cửa tiệm thần tiên như vậy.]
[ Mọi người đối với định vị của bản thân lẽ nào không rõ sao? Tôi đã nhận ra rồi. Sinh viên đại học: bốn tệ nạn trên thế giới, sinh viên cấp ba: nhóm người được chiều chuộng trong gia đình và động vật bảo vệ cấp quốc gia.]
[ Quá chân thật rồi, dòng nước mắt hâm mộ từ trong khóe mắt chảy ra, đau lòng mà ôm chầm lấy thân mình mập mạp của chính mình.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận