Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 63 - Thang bao 12




Bởi vì sợ khách hàng bị phỏng lưỡi, Bạch Nhất Nặc cố ý dặn dò khách hàng lúc đem bánh tới: “Cẩn thận nóng, tuy rằng lúc nóng ăn ngon hơn, nhưng mà không chú ý sẽ dễ bị phỏng, xin cố gắng chờ nó nguội bớt rồi ăn ạ.”
Lúc ấy Giang Ninh nghe được, dù sao chờ đồ vật nguội đi một chút cũng không phải cái gì việc khó, cùng lắm thì chơi di động không phải sẽ qua sao?
Nhưng mà sau khi thang bao được đem đến bàn, anh ta mới ý thức được chờ đợi mà bà chủ nói với anh ta mà nói là một loại cực hình.
Nhìn thấy thang bao làm tinh xảo như thế, anh ta cảm giác mỗi một tế bào trên người mình đều đang kêu gào muốn ăn. Anh ta muốn cưỡng bách bản thân lướt điện thoại di dời sự chú ý, nhưng mùi thơm quanh quẩn chóp mũi thật sự là quá mức mê người, khiến anh ta không thể nào lướt điện thoại được.
Anh ta bất đắc dĩ mà buông di động xuống, tính toán đâu ra đấy chờ đợi chừng nửa phút, liền nhịn không được hạ đũa xuống cái thang bao.
Anh ta gắp thang bao lên cắn một miếng nhỏ, nước canh nóng hầm hập bắn toé: “Thật nóng!”
Nhưng mà so với nóng, ấn tượng khiến người ta khắc sâu chính là tươi!
Da heo, canh gà, măng, đinh hương, nấm,… không cái nào không tươi, kết hợp lại giống như một quả bom làm bùng nổ vị giác, làm người ăn một ngụm liền luyến tiếc dừng lại, muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Anh ta bởi vì bị nóng, vì thế hít hà một hơi, nhưng mà căn bản luyến tiếc buông thang bao xuống, dùng hết sức lực bắt đầu thổi thang bao, chờ đến khi độ nóng giảm xuống một ít, anh ta lại gấp không chờ nổi cắn thêm một miếng.
Độ ấm lúc này mới vừa vặn.
Nước canh hơi nóng so với nước canh lạnh thì càng thêm thanh, thêm thơm, ngon miệng, chảy vào trong miệng giống như không có gì mà theo thực quản trượt đi xuống.
Thật đã!
Lớp vỏ thấm đầy nước canh ăn vào lại tuyệt hơn, vỏ vừa mỏng vừa non, làm người cắn vào thơm không thể tưởng tượng. Toàn bộ nguyên liệu nấu ăn của thang bao như là đã sắp xếp đạt tới một loại tỉ lệ tuyệt diệu, làm người mỗi cái nuốt xuống đều cảm thấy ngạc nhiên không thôi.
Anh ta chưa bao giờ ăn một cái thang bao ngon như vậy, so sánh, thang bao gạch cua của Đỉnh Lâu là thật sự không bằng nó.
Giang Ninh có chút ý thức được bản thân hẹp hòi, tuy rằng trong tình huống bình thường mà nói đều là đắt có đạo lý của đắt nhưng mà không thể không.
Ví dụ như thang bao ăn ngon như vậy chính là hương vị thần tiên, còn là hàng ngon giá rẻ. Bà chủ có thể sử dụng nguyên liệu rẻ hơn Đỉnh Lâu rất nhiều để làm ra hương vị tuyệt vời, bà chủ thật là giỏi!
Bởi vì ăn quá gấp, anh ta mới phát hiện phía sau lưng mình đều đổ mồ hôi. Nhưng mà nội tâm anh ta vô cùng thỏa mãn, thậm chí còn có chút muốn khóc.
Đây là cảm thụ Giang Ninh chưa từng trải qua, điều này làm cho anh ta có chút hoảng sợ, chính mình làm sao cảm tính như vậy, ăn bữa cơm cũng ăn đến muốn khóc, giống như một nương pháo*. Nhưng mà anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại, nhớ lại chính mình trước đó khinh thường thang bao thế nào.
*Nương pháo: Bê đê, gay, tính đàn bà (mang nghĩa miệt thị người khác).
Không biết hiện tại nương theo xúc động này, xin lỗi thang bao còn kịp không? Nói cho nó chính mình không nên ngay từ đầu đã khinh thường nó.
Giang Ninh vỗ vỗ ngực, hậu tri hậu giác mà nhẹ nhàng thở ra, thả like vì cái tính sợ phiền toái của bản thân, cũng may lúc ấy bản thân không tranh luận với người khác thang bao này không ngon, bằng không về sau nói không chừng sẽ bị bà chủ kéo vào danh sách đen, rốt cuộc ăn không được thang bao ngon như vậy nữa.
Anh ta hồn nhiên không cảm thấy chính mình quỳ gối nhanh như vậy, có vẻ vô cùng mất mặt, dù sao chuyện ăn uống, sao có thể gọi là quỳ gối được? Đó gọi là thuyết phục!
Sau khi Giang Ninh chia sẻ thang bao lên vòng bạn bè, còn cảm thấy không đủ. Dù sao anh ta cũng phải để cho nhiều người biết anh ta ăn được thang bao thần tiên mà bọn họ không ăn được!
Vì thế anh ta đi vào trang chủ của Tửu Tửu Trà, ở phần bình luận chiếu lại livestream của tiệm cơm Bạch Ký để lại bình luận.
[ Tửu Tửu Trà, tôi phát hiện trường học của tooi cách tiệm cơm Bạch Ký ước chừng có hai mươi phút xe, thật là quá xa. Hôm nay tôi đi tiệm cơm Bạch Ký, ăn được một cái thang bao, hương vị khá ngon, chỉ là một cái thang bao thật sự là quá lớn, ăn thật mệt, có chút phiền não. ( Hình ảnh thang bao ) ( Hình ảnh thang bao) ( Hình ảnh thang bao) ]
Phía dưới bình luận tức thì tăng chóng mặt.
[ Minh biếm ám bao, lão Phàm tới rồi. Cái tháng bao này giống như một tác phẩm nghệ thuật, thế mà anh nỡ ăn? ]
[Tôi không giống người khác, tôi chỉ biết đau lòng mà ăn, đau lòng giúp tôi đi ha ha. ]

Bạn cần đăng nhập để bình luận