Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 206 - Bánh trôi hoa quế rượu ngọt 9




Tuy nhiên, sau khi tất cả các món ăn được mang lên bàn, Chu Hiểu Khải phát hiện mình đã không còn quan tâm đến việc hận tiệm cơm Bạch Ký nữa, bởi vì tâm trí của anh ta giờ phút này đều bị các món ăn cướp đi.
Những miếng khô bò xé sợi mỏng như tờ giấy và có màu đỏ tươi, nhìn qua chính là dáng vẻ không ăn nổi. Từ trước tới nay, trong đời anh ta chưa từng gặp qua món thịt bò kỳ diệu như vậy, nếu không phải bạn cùng phòng nói với anh ta tên của món này là khô bò xé sợi, thì quả thực anh ta không thể đoán được đây nguyên liệu là gì.
Chu Hiểu Khải nhìn phần bánh trôi hoa quế rượu ngọt mà mình gọi, phát hiện mặc dù bánh trôi hoa quế rượu ngọt của anh ta thoạt nhìn không bắt mắt bằng khô bò xé sợi, nhưng cũng khá độc đáo.
Nếu như nói khô bò xé sợi có hình dáng quyến rũ, thì bát bánh trôi hoa quế rượu ngọt này lại có phần hấp dẫn. Càng nhìn kỹ, càng phát hiện những viên bánh trôi này bất phàm, rượu thì sáng óng ánh long lanh, không có chút đục ngầu, dưới ánh mặt trời lóe ra những tia sáng. Bên trên rắc thêm hoa quế lại giống như vàng, thu hút sự chú ý của người khác.
Anh ta ngửi thấy mùi thơm phức trong không khí xộc vào mũi, cảm giác mình đã mơ hồ hiểu được lý do tại sao chủ streamer ở lại trong cái tiệm này.
Tiệm này...có vẻ còn đáng sợ hơn thế! Người hiểu được bản chất, sẽ không còn bị lừa. Nhưng mà, dân lấy ăn làm trời, anh ta có thể từ chối ăn sao?
Chu Hiểu Khải nhìn bạn cùng phòng của mình một chút, từ sau khi bọn họ ăn khô bò xé sợi, ngay cả đầu cũng đều không nhấc lên, điên cuồng gắp thức ăn. Cứ tựa như người chơi trò chơi đạt đến cấp độ mười vậy, tốc độ tay của bọn họ đều không phải đóng, tình hình chiến đấu kích thích hơn nhiều so với các bàn khác.
"Đừng cướp đồ của tớ, cậu mau đưa tớ, đũa cũng sắp rơi đến nơi rồi này."
"Tuyệt, sau khi ăn món khô bò xé sợi này, tôi cảm thấy khô bò xé sợi mà mình đã ăn trước đây đều chả ra làm sao cả."
"Tỷ lệ mùi rượu và vị ngọt trong món bánh trôi hoa quế rượu ngọt này rất tốt, khác hẳn với những món bánh trôi hoa quế rượu mà tớ đã ăn lúc trước. Tớ chưa từng ăn qua viên bánh trôi nào mềm và thơm như thế, thật sảng khoái!"
"Hạnh phúc của kẻ có tiền thật đúng là không thể tưởng tượng nổi. Cuối cùng tớ cũng biết lý do tại sao chủ streamer mà cậu hâm mộ lại đến tiệm này làm nhân viên phục vụ. Nếu như quán cơm này bao ăn bao ở, tớ cảm thấy tớ ở đây cũng được. Tiệm cơm này còn tuyển người nữa không thế?"

Bạch Nhất Nặc đang nói chuyện với khách.
Bởi vì đã qua giờ cơm, Bạch Nhất Nặc có chút thời gian rảnh rỗi, liền bước ra khỏi phòng bếp.
Khách vừa ăn xong còn chưa định rời đi ngay, đang ngồi tại chỗ hưởng thụ bữa cơm vừa rồi, thấy chủ tiệm đi ra liền tán gẫu với Bạch Nhất Nặc.
Ông cụ Tô chống gậy nói: "Cái tiệm này của cháu cái gì cũng tốt, ngoại trừ việc không bán thức ăn mang đi."
Tô Kiệt nghe xong lời của ông cụ Tô, cũng nhẹ gật đầu: "Cháu cũng thấy vậy, nếu tiệm cơm Bạch Ký có bán thức ăn mang đi, vậy cháu ở công ty cũng có thể ăn rồi."
Con gái của Tô Kiệt, là Tô Hạ đang ngồi bên cạnh. Tô Hạ nhìn chằm chằm cha mình một hồi, nhịn không được mà lên tiếng: "Cha...có phải gần đây cha tăng cân không?"
Tô Kiệt lạnh lùng liếc nhìn con gái, khiến cả người Tô Hạ không khỏi run lên. Trước đó, sau khi Tô Hạ trải qua chuyện bị bắt, biết mình bị bại lộ, thế là không còn che đậy nữa, đem thiên tính của mình phóng hết ra.
Thế là Tô Kiệt phát hiện chiếc áo khoác bông nhỏ của mình càng ngày càng hở.
Sau hôm Tô Hạ bị Tô Kiệt bắt gặp ăn vụng, sợ rằng Tô Kiệt tức giận sẽ không cho cô bé đến tiệm cơm Bạch Ký nữa.
Tô Kiệt đúng là có nghĩ như vậy, dù sao Tô Hạ cũng quá gầy, lại dám dẫn theo một nhóm học sinh tiểu học tan học đến tiệm cơm Bạch Ký ăn, lỡ như có một học sinh tiểu học bị mất tích, thì đó không phải là chuyện dễ giải quyết. Anh ấy chuẩn bị cấm cô bé đến tiệm cơm Bạch Ký, để cho cô bé ghi nhớ thật lâu.
Tô Hạ vừa khóc vừa gào, nhưng Tô Kiệt ý chí sắt đá. Tô Hạ cầu xin lòng thương xót nhưng không thấy kết quả, thì bèn tìm đến ông nội của mình. Sau khi cụ Tô nghe xong chuyện của Tô Hạ, hai mắt đảo quanh, hai ông cháu cùng nhau thảo luận hồi lâu, rất nhanh đã giúp Tô Hạ tìm được cách đối phó với Tô Kiệt.
Tô Hạ nói với Tô Kiệt, nắm chặt tay nhỏ và thề: "Cha, con hứa sẽ không đưa các bạn học đến tiệm cơm Bạch Ký để ăn nữa. Nếu như con lừa cha, thì con chính là chó con."
Tô Kiệt tỏ vẻ không tin, lắc đầu nói: "Uy tín của con đối với cha vốn đã rất chênh lệch rồi. Thực ra, có một cô con gái chó con...cũng không tệ."
Một kế không được thì sinh hai kế, Tô Hạ gặp mềm không được, lập tức bắt đầu cứng rắn: "Vì sao ông nội có thể đến tiệm cơm Bạch Ký để ăn, mà con lại không thể? Cha đừng đưa ra tiêu chuẩn kép như vậy chứ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận