Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 270 - Vịt Quay Quả Mộc 24




Mỗi ngày, khi Giang Dã về đến nhà, cậu ta không chỉ đối mặt với việc học, mà còn phải đối diện với những món đồ lạ mà mẹ cậu ta đã mua.
Sau khi tan học về nhà, cậu ta bỏ cặp sách xuống, phát hiện mẹ đang không ở nhà, cậu ta đã mở điện thoại lên và gọi thêm một người bạn vào chơi game.
“Anh Dã, sao hôm nay lại chơi game sớm thế.”
“Mẹ tôi chưa về nên tôi tranh thủ chơi một chút, nếu không đợi lát nữa mất mạng chơi trò chơi."
Bạn cậu ta nghe cậu ta nói như vậy thì vô cùng hoảng hốt: “Tại sao?”
Giang Dã nói: “Mẹ tôi rất thích mua mấy thứ thực phẩm bổ não cho tôi, tôi uống vào mà thấy mắc ói.”
Giang Dã nhấn ấn đường: “Bây giờ bà ấy đã mua mấy thứ kỳ lạ này, sau này già rồi, hẳn là bà ấy sẽ bị lừa mua thuốc chăm sóc sức khỏe cho xem, thật khiến người ta bận tâm.”
Sau khi hai người vừa đánh xong một trận, thì Giang Dã đã phát hiện mẹ cậu ta - người luôn về đúng giờ đang đi thong dong về nhà.
Vì vậy Giang Dã đã gửi tin nhắn trên điện thoại di động, nói với bạn của cậu ta rằng giờ cậu ta không chơi nữa, lát sau sẽ chơi lại.
Giang Dã thấy mẹ cậu ta xách đồ về nhà giống như là đang xách báu vật về vậy, trong lòng cậu ta tự dưng cảm thấy bất mãn: “Con thật sự bị mẹ làm phiền chết rồi, không phải con đã nói với mẹ là mấy cái đó đều không đáng mua rồi sao.”
“Sau khi nghe con nói, mẹ biết mấy cái đó không đáng mua rồi, nhưng mà lần này mẹ đâu có mua mấy thứ đó.”
“Vậy mẹ mua cái gì?”
“trạng nguyên vịt!”
“Hả?” Trong đầu của Giang Dã đầy mù tịt, bây giờ cách làm ăn tồi tệ của người bán đã nhiều như vậy rồi sao.
Ngoài trạng nguyên ghi chép, trạng nguyên bài thi và trạng nguyên trang phục ra, giờ lại còn có cả trạng nguyên vịt!
Giang Dã cười lạnh một tiếng: “Người bán đã nói với mẹ thế nào, có phải là người ta đã nói rằng ăn con vịt này vào sẽ làm tăng chỉ số IQ, tùy tiện thi cũng có thể đạt một trăm năm mươi điểm không.”
Mẹ cậu ta lắc đầu, nói: “Không phải, nhưng mà nó còn hơn thế!”
“Ý mẹ là sao?”
Mẹ cậu ta đi tới bên cạnh cậu ta và nói: “Con đừng có nói cho bạn học con biết, đây chính là trạng nguyên vịt, mẹ vất vả lắm mới mua được đấy, cái đứa đứng đầu khóa lớp mười hai tụi con ăn món này đấy!”
Giang Dã: “...”
“Lúc trước mẹ vẫn luôn tò mò là tại sao mà mấy đứa đứng đầu khóa lại giỏi như vậy, mỗi lần thi đều đứng nhất, rốt cuộc là đầu óc phát triển kiểu gì không biết nữa, bây giờ có được chút manh mối, hóa ra là do nó được cho ăn đồ ăn ngon!” Mẹ cậu ta lộ ra vẻ đầy hưng phấn.
Giang Dã: “...”
Mẹ cậu ta vừa mở đựng hộp vịt quay ra, vừa vội vàng nói với Giang Dã: “Con mau tranh thủ ăn nhân lúc còn nóng đi, bà chủ nói ăn lúc mới ra lò là ngon nhất, nếu sử dụng lò vi sóng rồi thì sẽ không còn mùi này nữa.”
Giang Dã vừa định mở miệng mắng, thì cậu ta chợt phát hiện trong không khí có một mùi thơm lạ lùng đang phả vào mặt.
Cậu ta không khỏi hít vào một hơi, rồi nhíu mày, cái mùi này có vẻ như… Khá thơm.
Giang Dã nhìn những miếng vịt quay ở trong hộp, trong đôi mắt cậu ta thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, miếng vịt quay màu đỏ tươi, sáng bóng, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến cho người ta cảm thấy thèm ăn, rồi bắt đầu tưởng tượng xem lớp vỏ của món vịt quay này giòn cỡ nào.
Nhưng Giang Dã lại hừ một tiếng, quay đầu sang chỗ khác: “Con không ăn cái món vịt quay này đâu, ngày nào mẹ cũng đều mua mấy cái thứ kì quái này.”
Lúc mẹ cậu ta ngửi được mùi này xong thì bà ấy có hơi sững sờ, mùi của món vịt quay này thơm thật. Mà mùi thơm này, một phần là đến từ mùi thơm của dầu mỡ dưới nhiệt độ cao, một phần là xuất phát từ phản ứng este hóa của rượu và giấm.
Một là dầu, hai là vật chất lipid, hai loại vật chất này là vua của mùi thơm, và cũng là hai mùi thơm quan trọng nhất trong ẩm thực Trung Quốc.
Nếu phát huy hai loại vật chất này đến mức cao nhất thì cũng đã đủ thơm vạn dặm, không cần thêm nhiều gia vị để nó lấn át hơn cả mùi chính.
Mùi thơm thuần túy của món vịt quay tràn ngập khắp cả phòng, khiến cho bà ấy không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.
Bà ấy nghe Giang Dã nói không ăn thì có chút nóng nảy: “Cái đứa nhỏ này, không phải mẹ đã nói với con rồi sao, mẹ không có mua mấy cái thứ kì quái đó nữa. Mẹ nghe mấy vị phụ huynh khác nói là món vịt quay này rất ngon, ngay cả trạng nguyên cũng ăn, thế nên mẹ mới muốn cho con thêm bữa phụ để bổ sung năng lượng, sao con lại không tin chứ!”
“Con không tin, lần trước mẹ mua thuốc trí nhớ về, cũng nói là cho con thêm bữa phụ.”
Mẹ cậu ta: “...”
“Được rồi, vậy mẹ ăn.” Phóng lao thì phải theo lao, thế nên mẹ cậu ta đã cầm lấy đôi đũa ở bên cạnh lên, gắp một miếng vịt quay và bỏ vào trong miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận