Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 208 - Bánh trôi hoa quế rượu ngọt 11




Vốn là một người rất thích trà sữa, một ngày không uống cả người Khương Vũ liền cảm thấy khó chịu, học không vào. Việc đầu tiên cô ấy làm mỗi ngày sau giờ học là ra quán trà sữa trước cổng trường mua một cốc trà sữa đầy đường.
Trà sữa nhiều đường khiến tinh thần của cô ấy phấn khởi, đầu óc tỉnh táo, tốc độ làm bài cũng nhanh hơn.
Khi Khương Vũ cảm thấy trà sữa là món mình yêu thích nhất trong đời, thì cô ấy nhìn thấy bạn cùng bàn mua bánh trôi hoa quế rượu ngọt.
Khách ở trong tiệm ăn bánh trôi hoa quế rượu ngọt là dùng bát, còn khách mua đóng gói thì dùng ly nhựa rỗng.
Bởi vì kích thước của bánh trôi hoa quế rượu ngọt rất lớn, nên ly nhựa mà Bạch Nhất Nặc sử dụng cũng rất lớn.
Khương Vũ nhìn đồ uống của bạn cùng bàn, phát hiện ly đồ uống của đối phương bên kia có kích thước tương đương với ly của mình. Nhưng của đối phương là ly trong suốt, có thể trông thấy được rượu giống như thạch ở bên trong, những viên bánh trôi trắng như ngọc cùng hoa quế màu vàng.
Khương Vũ không kìm được mà vỗ vỗ bạn ngồi cùng bàn: "Cậu mua loại trà sữa gì thế, trông ngon quá!"
Bạn ngồi cùng bàn nói: "Tớ không phải mua trà sữa, mà là bánh trôi hoa quế rượu ngọt của tiệm cơm Bạch Ký. Cậu muốn uống sao? Tớ mua dư một ly này."
Hai người thường xuyên chia sẻ đồ ăn vặt, vậy nên Khương Vũ không khách khí nhận lấy ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt kia.
Bởi vì viên bánh trôi không nhỏ, nên ống hút có hơi thô. Khương Vũ cầm lấy cái ống hút lớn, chậm rãi đâm thủng nắp ly, uống một ngụm rượu bên trong, hai mắt bỗng trợn to.
Uống ngon quá.
Vị rượu rất thơm, khi vào miệng có cảm giác tươi mát. Rượu ủ không phải là rượu, mà sau khi lên men có thể mang lại mùi thơm nồng và vị ngọt như thế.
Hương thơm của bánh trôi hoa quế rượu ngọt vô cùng phong phú, mùi rượu, mùi gạo, mùi nếp, mùi hoa quế, từng cái quyện vào nhau khiến trong miệng người ăn đều là hương thơm.
Không chỉ có như vậy, Khương Vũ nhai viên bánh trôi trong miệng, tiếp nhận hương vị đậm đà của nó, vừa mềm vừa nảy, vừa non lại vừa trơn.
Những viên bánh trôi nhỏ được làm từ gạo nếp thượng hạng, có mùi thơm nồng đậm của nếp. Sau khi nhai, mùi thơm nồng của gạo nếp tỏa ra trong miệng, càng nhai càng thấy thơm, khiến người ta không muốn nuốt xuống, chỉ muốn để cái mùi này lưu lại trong miệng mãi không thôi.
Uống xong một ngụm, Khương Vũ ngây người nhìn rượu trong tay mình, cảm thấy còn ngon hơn cả trà sữa mình thường uống. Hơn nữa, Khương Vũ phát hiện tinh thần mình vô cùng sảng khoái, vốn dĩ ăn không nổi, giờ phút này toàn thân lại cảm thấy thoải mái cực kỳ.
Ngay lúc Khương Vũ muốn miêu tả mùi vị của bánh trôi và rượu ngọt mà mình vừa uống cho bạn cùng bàn nghe, thì phát hiện bạn cùng bàn đang nhìn chằm chằm vào chiếc ly rỗng sau khi uống cạn, cả người lơ đãng.
Cô ấy tò mò vỗ vai bạn cùng bàn: "Sao vậy? Ly rượu này siêu ngon, cậu mua ở đâu thế? Tình yêu ơi, cái này so với ly trà sữa mình uống còn thú vị hơn! Cậu quả nhiên là bạn tốt của tớ mà, có đồ ăn ngon, sẽ không quên tớ."
Bạn cùng bàn vuốt cằm, vẻ mặt đứng đắn, nói: "Đây cũng là lần đầu tớ uống rượu, sớm biết này ly bánh trôi rượu ngọt này ngon như vậy, tớ nhất định sẽ không chia cho cậu."
Khương Vũ: "...Kết thúc tình bạn."

Món bánh trôi hoa quế rượu ngọt vừa lên đã bán rất chạy. Những viên bánh trôi hoa quế rượu ngọt được đóng gói trong một cái ly nhựa rỗng trong suốt, có kích thước tương đương với những ly trà sữa lớn bán ở các quán trà sữa bên ngoài.
Rượu có óng ánh đậm đặc, hoa quế có màu vàng rực rỡ, bánh trôi thì giống như bạch ngọc. Mỗi vị khách uống bánh trôi hoa quế rượu ngọt trên đường, đều sẽ thu hút ánh mắt của không ít người.
Nữ sinh ở trường Nhị trung Hải Thị rất nhiều. Họ không thể kìm lòng sau khi nhìn thấy những ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt tuyệt đẹp kia, nhao nhao hỏi thăm những người xung quanh, sau khi lấy được địa chỉ của tiệm cơm Bạch Ký, thì như ngựa không dừng vó chạy đến đó.
Hình bóng những ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt xuất hiện không ít trên bàn học của các lớp.
Lục Linh là học sinh cấp 3, khuôn mặt rất thanh tú, thành tính lại nổi trội, luôn chiếm vị trí thứ nhất trong lớp, là học sinh có tiếng trong toàn trường. Gần đây Lục Linh phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, nữ sinh của lớp bọn họ đều có chung một loại đồ uống trên bàn.
Những đồ uống này thực sự quá chói mắt, đến nỗi khiến một người không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền như cậu ấy cũng không thể dời mắt.
Lục Linh quay đầu lại hỏi bạn cùng bàn: "Gần đây mới mở quán trà sữa nào sao? Mười chín trong số hai mươi nữ sinh của lớp chúng ta đều mua loại đồ uống này."
Bạn cùng bàn bổ sung, nói: "Là trong hai mươi nữ sinh đều mua hết hai mươi người mới đúng. Tôi thấy nữ sinh xin phép nghỉ kia hôm qua cũng mua đồ uống này".
Lục Linh: "..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận