Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 504 -




Nếu như minh tinh xuất hiện tin tức tiêu cực thì giá cổ phiếu của công ty thường sẽ tụt mạnh. Thế nhưng anh ta đăng thông báo tạm dừng hoạt động không tính là tin tức tiêu cực, gia tăng rất nhiều độ thảo luận, khiến giá cổ phiếu của công ty tăng lên rất nhiều điểm.
Người đại diện và lãnh đạo đều cực kì thoả mãn, Quý Dư Trì thật là một miếng bánh béo bở, cho dù sắp rời khỏi giới vẫn có thể có độ thảo luận cao như vậy, mang đến nhiều lợi ích cho công ty như vậy.
Quý Dư Trì nghe vậy, cụp đôi mắt xuống, tóc mái màu đen che khuất đôi mắt: "Tôi không phải lưu lượng, tôi là một diễn viên."
"Khác nhau chỗ nào chứ, kiếm tiền là được, cậu cũng được chia mà." Người đại diện thờ ơ nói.
"Tôi vẫn có ý định nói chân tướng sự thật cho họ biết."
Người đại diện tức cười, thì ra anh ta khuyên lâu như vậy đối phương cũng không hồi tâm chuyển ý. Anh ta nói: "Cậu không sợ báo chí và đối thủ hắc cậu à? Cậu không sợ mấy năm sau trở lại không có phim để quay à?”
"Cây ngay không sợ chết đứng, tùy bọn họ nói đi." Quý Dư Trì nói: "Mấy năm nay tôi cũng tích được chút tiền, nếu như đến lúc đó không có phim để quay thì... tôi tự mình đầu tư."
Người đại diện khuyên đi khuyên lại rất lâu nhưng đối phương vẫn không đổi ý, từ đầu đến cuối vẫn không nhượng bộ. Người đại diện cảm giác sọ não của mình cực kỳ đau, miếng bánh béo bở này lại còn là một miếng bánh sắt, thật khó xử lý.
"Rốt cuộc là vì sao cậu lại làm như vậy? Tôi thực sự không hiểu nổi cậu."
Quý Dư Trì nghĩ đến tiệm cơm Bạch Ký chỉ là một quán cơm nhỏ, người đến tiệm cơm Bạch Ký vì anh ta càng ngày càng nhiều, ban đầu Bạch Nhất Nặc vẫn xử lý tốt, nhưng lâu ngày cũng không còn cách nào đối diện với mấy người hâm mộ nhiệt tình này, quấy rầy đến việc kinh doanh của tiệm cơm.
Quý Dư Trì nghĩ, nếu như tiếp tục như thế thì lời Bạch Nhất Nặc nói nhất định sẽ được thực hiện.
Bây giờ anh ta ở tiệm cơm Bạch Ký rất tốt, cũng không định đi. Nếu như tiếp tục muốn ở tiệm cơm Bạch Ký thì nhất định phải xử lý tốt chuyện này.
"Tôi cảm thấy cứ tiếp tục như thế thì tôi sẽ bị đuổi."
Người đại diện "???"
Người đại diện khó có thể tin: "Lẽ nào bà chủ tiệm cơm kia muốn đuổi cậu?!"
Người đại diện cảm thấy đúng là điên rồi, Quý Dư Trì là một bảng hiệu in rời. Chỗ anh ta từng quay phim đã trở thành danh thắng nổi tiếng, không ít người đến đó chụp ảnh, lấy sức một mình kéo khách du lịch địa phương phát triển. Quý Dư Trì ở tiệm cơm Bạch Ký sẽ mang tới giá trị không thể đo lường.
Bây giờ Quý Dư Trì lại nói với anh ta, bà chủ sẽ đuổi mình, đây quả thực là lời nói vô căn cứ.
"Đúng vậy."
Người đại diện: "???" Tiệm cơm Bạch Ký này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Người đại diện: "... Bà chủ của cậu giống như cậu, không đi con đường bình thường."
Người đại diện thương lượng với những người khác rất lâu rồi trả lời Quý Dư Trì: "Ôi, nghe cậu sắp xếp, đoàn đội đang đợi mệnh lệnh đây."
Quý Dư Trì và người đại diện trao đổi xong thì có phần xuất thần, qua một hồi, anh ta cảm giác có thứ chuyển động bên chân của mình, không nhịn được cúi đầu nhìn, thì ra là Samoyed đang ở cắn ống quần anh ta.
Quý Dư Trì khom lưng xoa đầu Samoyed, cảm nhận được lông tơ mềm mại dưới tay, nói: "Có phải mày đang lo lắng tao xử lý không tốt chuyện này không?"
"Gâu." Dường như đang nói đúng.
"Tao sẽ xử lý tốt."
Samoyed nghe thấy lời của anh ta, như thể thở phào nhẹ nhõm. Nó từ từ đi vào ổ chó của mình, co rúc vào một chỗ, không nén được cơn buồn ngủ, nhanh chóng nhắm mắt lại.
Quý Dư Trì nhìn bộ dạng này của nó, đột nhiên nghĩ đến điều gì, ánh mắt nhìn Samoyed từ từ trở nên kì lạ, con Samoyed này cảm thấy nếu như anh ta không thể ở Bạch Ký thì nó cũng sẽ phải cuốn gói đi cho nên tới thúc giục anh ta đấy à.
Nhất định là anh ta suy nghĩ nhiều rồi.
Quý Dư Trì lắc đầu, bước chân chậm lại, chuẩn bị ra ngoài hít thở không khí. Anh ta đẩy cửa phòng ra, chuẩn bị đến chỗ bàn đá ngồi một chút.
Nếu như hỏi anh ta, anh ta thích nhất thứ gì ở tiệm cơm Bạch Ký thì chắc là cái bàn này rồi. Nó ở dưới tàng cây hoa quế, bên cạnh có bồn hoa, tầm nhìn rộng rãi thoáng đãng, là một nơi cực tốt để ngắm trăng.
Sau khi ra cửa, anh ta phát hiện ba người khác đều ở đây.
Nửa giờ trước, Bạch Nhất Nặc và hai người khác kết thúc một ngày thi đấu rồi trở về. Samoyed cũng cố ý chờ đến khi Bạch Nhất Nặc trở về mới về ổ chó ngủ.
Bạch Nhất Nặc hâm nóng sữa bò, đưa cho tất cả mọi người một phần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận