Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 548 - Cháo mồng tám tháng Chạp 27




Đúng lúc này, tiếng Tiêu Vũ truyền đến ở phía sau bọn họ. Tiêu Vũ đứng ở lối vào, hùng hổ, tức giận nói: “Tranh tài kết thúc rồi, không đi mà còn làm cái gì đấy?”
Khi Thịnh Hàn đi rồi, Bạch Nhất Nặc cũng tạm biệt Khương Tân Di. Lúc cô đi về hướng nhân viên phục vụ của tiệm cơm, trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.
Tuy là sự việc chưa định, Khương Tân Di còn chưa tới nhưng cô đã thấy hơi áy náy đối với Tiêu Vũ.
Bạch Nhất Nặc là một người rất thiết thực, thế là lập tức lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn wechat cho Thịnh Hàn: [Chuyện lúc trước thật ngại quá, tôi muốn bồi thường cho bạn của anh, tôi không có nhiều tiền nhưng nấu ăn cũng không tệ, tôi có thể làm một phần đồ ăn cho anh ấy.]
Thịnh Hàn nghe thấy âm báo của điện thoại di động, mở điện thoại lên phát hiện tin nhắn này.
Tiêu Vũ không phải là kẻ ngốc, nhớ lại tình cảnh vừa rồi, phát hiện Thịnh Hàn bênh người ngoài, còn nhỏ giọng lầm bầm: “Đồ phản bội, đồ phản bội.”
Thịnh Hàn không hề ngượng ngùng, nói tin tức kia cho Tiêu Vũ.
Thịnh Hàn: “Nếu cậu đã tức giận như thế thì nhất định là không muốn ăn, vậy cho tôi đi.”
Tiêu Vũ: “…”
Vẻ tức giận trên mặt Tiêu Vũ lập tức biến mất: “Ai nói tôi không muốn ăn, đây là thứ tôi nên nhận được.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc nhận được câu trả lời, nhớ kỹ đồ ăn đối phương muốn sau đó trả lời họ rằng ngày mai hãy đến Bạch Ký ăn.
Bạch Nhất Nặc gửi tin nhắn, đồng thời cũng đi tới chỗ Tô Mạt Mạt và Quý Dư Trì ngồi.
Lúc nhìn thấy cô, Tô Mạt Mạt suýt chút nữa bật khóc. Cô ấy kéo cánh tay Bạch Nhất Nặc, nói một cách hết sức cảm động: “Bà chủ, em nghe thấy lời chị nói rồi. Chị nói bọn em đều là bạn của chị.”
Bạch Nhất Nặc hỏi ngược lại: “Lẽ nào ở trong lòng em, chúng ta không phải bạn bè?”
“Đương nhiên là phải rồi.” Tô Mạt Mạt gật đầu như gà mổ thóc.
Quý Dư Trì ở bên cạnh quan tâm đưa cho cô một cốc nước khoáng. Bạch Nhất Nặc ở sân thi rất lâu, đang khát, cốc nước này đúng là đã giải quyết sự khẩn cấp của cô.
Lúc cô uống nước, những người khác đang hỏi cô về chi tiết của cuộc tranh tài.
Tô Mạt Mạt tò mò hỏi: “Thi đấu mệt không ạ?”
Bạch Nhất Nặc để xuống ly nước, cười nói: “Vẫn ổn.”
“Bà chủ, chị ở phía dưới bận nói chuyện với người khác nên có lẽ không thấy được, em luôn ở trên đài xem, từ sau khi mấy ông Trịnh đi qua, ban đầu bếp chính Giang đắc ý cỡ nào thì về sau sắc mặt xấu đi cỡ ấy.” Tô Mạt Mạt che miệng cười: “Nếu em mà là anh ta thì lòng bàn chân của em đã có một cái cung điện Potala rồi.”
“Bà chủ trâu bò.”
Không chỉ có Tô Mạt Mạt, những người ủng hộ giơ biểu ngữ vì bà chủ Bạch cũng hết sức kích động nói: “Bà chủ Bạch trâu bò.”
“Lúc tôi nghe thấy kết qua ở trong loa phát thanh đã suýt chút nữa nhảy dựng khỏi ghế đấy.”
Đại fan tò mò hỏi: “Vậy bà chủ Bạch đã lên cấp rồi đúng không? Vòng thi đấu tiếp theo đã được quyết định thời gian chưa? Lần sau tôi muốn dẫn thân thích bạn bè đến, bà chủ Bạch phải có khí thế!”
Bạch Nhất Nặc: “…”
Bạch Nhất Nặc mỉm cười ngượng ngùng mà không thất lễ: “Cám ơn cô.”
“Nhân viên công tác bảo chúng tôi ở lại, đợi tất cả tranh tài kết thúc sẽ thông báo cho chúng tôi.”
Đúng lúc này, Bạch Nhất Nặc ngạc nhiên hỏi: “Kỷ Tử Hoài đâu, cậu ấy vẫn chưa kết thúc ư?”
Tô Mạt Mạt chỉ vào một sân thi đấu đầu bếp nói: “Anh ấy ở đó, chắc một lát nữa.”
Rất nhanh, Kỷ Tử Hoài cũng mang tới tin tức tốt, anh ấy cũng lấy chiến tích 5-0 để chiến thắng đối thủ, nhận được cơ hội lên cấp tiếp theo.
Sau khi Bạch Nhất Nặc và Kỷ Tử Hoài kết thúc cuộc thi, họ không đi mà tới hậu trường.
Người ở hậu trường khá vắng, một trăm vị tuyển thủ lúc đầu đã giảm còn năm mươi vị, thiếu mất một nửa.
Nhân viên công tác nói: “Chúc mừng các bạn trở thành năm mươi người đứng đầu khu thi đấu Hải Thị của Đêm tìm vị, vòng thi đấu tiếp theo chính là vòng thi cuối cùng ở khu thi Hải Thị, lần thi đấu này sẽ quyết định ra hai mươi lăm người giói nhất Hải Thị. Hai mươi lăm người này mới có tư cách đến cuộc thi tổng bộ thủ đô lần sau.”
“Bây giờ các bạn tới rút thăm đi, kết quả lần rút thăm này chính là đối thủ lần sau của các bạn. Rút thăm xong, tôi sẽ công bố đề mục cuộc thi lần sau.”
Một tuyển thủ tò mò hỏi: “Lần thi đấu này chúng tôi phải tới hiện trường mới biết đối thủ và đề mục, vì sao quy tắc lại thay đổi?”
Nhân viên công tác giải thích: “Lần thi đấu này cho các bạn rất ít thời gian chuẩn bị là để khảo sát năng lực ứng biến khẩn cấp của đầu bếp, người có năng lực chống áp lực mạnh sẽ thắng lợi, người có năng lực chống áp lực yếu sẽ bị đào thải, đây chính là ý nghĩa của việc chọn lựa.”
Các tuyển thủ bừng tỉnh, nguyên lai là thế.
Quả thực, nếu như năng lực trao đổi và năng lực ứng biến của tuyển thủ không tốt thì sẽ rơi vào thế hạ phong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận