Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 549 - Cháo mồng tám tháng Chạp 28




Trong cuộc tranh tài này, họ đã nhìn thấy một số người sau khi nghe thấy đề là món ăn địa phương thì luống cuống tay chân, ngay cả nguyên liệu nấu ăn cũng không tìm đủ.
Các tuyển thủ phối hợp rút thăm, Bạch Nhất Nặc cũng rút thăm.
Sau khi cô rút thăm xong, Khương Tân Di tò mò đi tới, muốn xem thăm trên tay cô.
“Lần này tôi nhất định có thể rút được cô.”
Dáng vẻ nóng ruột của anh ta khiến Bạch Nhất Nặc cảm thấy mình như nhìn thấy con Samoyed của Bạch Ký vậy.
Cô có phần bất lực, chủ động nói: “Tôi là số hai mươi hai, thi đấu với số hai mươi mốt, anh rút được số bao nhiêu?”
Khương Tân Di nghe thấy cô nói thì cực kì uể oải: “Số ba mươi, số hai mốt là ai thế?”
“Hai người đang nói số hai mươi mốt ư? Là tôi.” Bên cạnh truyền tới một âm thanh, Bạch Nhất Nặc ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện người nói chuyện là một nam đầu bếp ước chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi.
Anh ta mặc trang phục đầu bếp, thoạt nhìn sạch sẽ gọn gàng.
Lúc Khương Tân Di nhìn thấy đối phương, cảm giác đối phương khá quen, sau khi tìm kiếm trong kí ức, rốt cục nhớ ra đối phương là ai. Người đầu bếp này là Ngụy Khải, là một đầu bếp của nhà hàng nổi tiếng trên mang rất có tiếng ở đất Hải Thị.
Ngụy Khải đi tới trước mặt Khương Tân Di, nụ cười hiền lành: “Tôi là đầu bếp chính của Hải Tiên Thịnh Yến, chắc cậu đã nghe thấy, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Ngụy Khải dường như không phát hiện Bạch Nhất Nặc bên cạnh, thái độ đối với Khương Tân Di cực kỳ nhiệt tình.
Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Khương Tân Di tùy ý gật đầu, sau đó nói: “Hai người là đối thủ của vòng thi đấu tiếp theo.”
Ngụy Khải nghe Khương Tân Di nói thế, dường như mới trông thấy Bạch Nhất Nặc, cười nói: “Không tệ.”
Tuy Ngụy Khải cười nhưng mắt không cười, nội tâm rất kiêu ngạo, không coi Bạch Nhất Nặc ra gì.
Khương Tân Di là đầu bếp chính của Vân Đình Chi Tinh, địa vị rất cao, đáng kết giao hơn Bạch Nhất Nặc nhiều. Còn Bạch Nhất Nặc chỉ là một bà chủ của quán cơm nhỏ mà thôi, vòng thứ nhất đối phương lấy được một trăm điểm là ăn may, vòng thứ hai thì là tên Giang Minh kia quá gà.
Ở vòng thi đầu tiên Ngụy Khải cũng đã lấy được chín mươi mốt điểm, anh ta không cảm thấy mình kém hơn một trăm điểm chỗ nào.
Lần trước sau khi chương trình phát sóng, trên mạng đã xuất hiện loại tin tức “Bà chủ của quán cơm nhỏ vượt qua đầu bếp chính của nhà hàng lớn”. Giang Minh thật sự quá làm bọn họ mất thể diện, lần này, anh ta nhất định phải đòi lại.
Bạch Nhất Nặc cũng có nghe nói về anh ta, tiệm cơm Bạch Ký đã từng leo lên bảng độ hot của Ăn cả thế giới Hải Thị. Hải Tiên Thịnh Yến xếp số một, tiệm cơm Bạch Ký đứng thứ hai, phòng Lão Dương phủ Giang đứng thứ ba, nhà hàng Cua đứng thứ tư.
Đối thủ mà Bạch Nhất Nặc rút thăm được đều tới từ bảng độ hot kia, nếu như nhớ không lầm thì lần đầu tiên cô làm mì gạch cua kia cũng đụng hàng với Tôn Thượng, điều này làm cho Bạch Nhất Nặc không thể không cảm thán vận mệnh kỳ diệu.
Bạch Nhất Nặc nhìn ra đối phương không muốn lý đến mình, cô cũng không thèm để ý. Bởi vì kinh nghiệm trước đây, cô từng gặp rất nhiều loại người, cô cũng gặp nhiều người như Ngụy Khải, không có gì lạ nên không tức giận.
Sau khi tất cả mọi người đã bốc thăm xong, nhân viên công tác công bố đề của cuộc tranh tài tiếp theo: “Đề tranh tài tiếp theo là tươi, chủng loại đồ ăn không giới hạn, chủng loại nguyên liệu nấu ăn không giới hạn, xin các đầu bếp thoả thích phát huy, cuộc thi đấu tiếp theo ở cuối tuần hai tuần sau.”
Sau khi Ngụy Khải biết đề thi đấu này thì cực kỳ vui mừng, đề mục này đúng là quá hợp với khẩu vị của anh ta, anh ta nấu hải sản gần cả nửa đời rồi, nắm giữ với việc tươi rất thuần thục.
Ánh mắt Ngụy Khải nhìn về phía Bạch Nhất Nặc mang theo vẻ thương hại. Đối phương còn nhỏ, lại là một đầu bếp không có tên tuổi, dựa vào vận may đi đến nơi đây, nhưng mà gặp phải anh ta thì loại vận may này sắp hết rồi.
Sau khi nhân viên công tác nói đề mục xong, không có chuyện gì khác, Bạch Nhất Nặc và Kỷ Tử Hoài rời đi khỏi hậu trường.
Bạch Nhất Nặc hỏi: “Anh đã nghĩ ra làm món ăn gì chưa?”
Kỷ Tử Hoài nói: “Còn chưa nghĩ xong, đến lúc đó lại nói đi.”
Khương Tân Di từ phía sau đài đi tới, nhịp chân của anh ta tương đối nhanh, khi đi ngang qua bọn họ đã nói: “Tôi khá hiểu về Ngụy Khải, đối phương rất biết làm hải sản tôm cá tươi, đã từng giành được giải thưởng ẩm thực, tốt nhất là cô không nên lựa chọn nguyên liệu nấu ăn tương tự.”
Lần tranh tài này có hai tuần để chuẩn bị, Bạch Nhất Nặc cũng không sốt ruột.
“Chưa chắc, đến lúc đó rồi nói sau, tôi còn chưa nghĩ xong.” Bạch Nhất Nặc cười nói: “Cám ơn cậu đã nhắc nhở.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận