Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 620 - Thủ đô 18




Bạn của Tiểu Tô còn lợi hại hơn, lại khen tất cả đồ ăn một lần. Từ ngữ trau chuốt hoa lệ, cảm động lòng người, khiến cư dân mạng sửng sốt.
[Vì sao trong miệng của tôi toàn là nước bọt? Đó là bởi vì tôi đã yêu Bạch Ký sâu nặng rồi.]
[Jhá lắm, người này là kẻ tham ăn đúng không, sao lại giỏi khen như thế?]
[Cười chết tôi rồi, tôi nhớ lời bộc bạch lúc đầu nói anh ta không giỏi ăn nói. Bây giờ xin hãy định nghĩa lại từ không giỏi ăn nói.]
[Nếu như bà chủ cho tôi ăn những món ăn này thì tôi cũng khen được. Hừ, bên trong mọi người đều ẩn giấu nhà ẩm thực cả đấy.]
Sau khi Tiểu Tô và bạn cơm nước xong, lời bộc bạch quen thuộc lại hiện ra.
So với sự nôn nóng của cư dân mạng, giọng nói của lời bộc bạch vẫn trầm ổn như cũ: “Thời gian nghỉ theo kế hoạch ban đầu của Tiểu Tô và bạn là nửa tháng, đi các nơi nổi tiếng của Hải Thị du lịch. Nhưng mười ngày nửa tháng sau đó, họ không còn suy nghĩ gì khác, mỗi ngày mỏi mắt mong chờ canh ở trong quán cơm này để ăn. Hoàn toàn quên mất lầu cao hoa lệ, vườn cây cổ điển, cảnh đêm ven sông của Hải Thị rồi.”
Trải qua việc này, sự hiếu kỳ của khán giả đối với Bạch Ký đạt đến đỉnh điểm, lòng nghi hoặc cũng đến đỉnh điểm.
Lúc này, màn ảnh quay về phía bếp sau, trong hình xuất hiện một cô gái. Da thịt cô trắng nõn như ngọc, đôi mắt trong suốt sáng ngoài, ngoại hình cực kỳ đẹp đẽ. Mà động tác trong tay cô cho thấy thân phận của mình, cô chính là đầu bếp ở Bạch Ký.
[Không phải chứ không phải chứ? Bếp trưởng của tiệm cơm này đẹp như vậy ư? Tim tôi trống rỗng rồi.]
[Ồ quao, chị gái xinh đẹp như vậy, nấu ăn còn ngon đến thế, em đứng đây từ chiều rồi.]
[Con mẹ nó tao động lòng điên cuồng. Chị ơi, cho một cơ hội đê.]
[Khi nhìn thấy bà chủ, tôi đã biết, tôi chắc chắn phải làm nhân viên phục vụ rồi.]
Đám bạn của Tiêu Linh nhìn thấy Bạch Nhất Nặc trên màn hình, vẻ mặt ngơ ngác, động tác trên tay ngừng lại.
“Vãi đạn, đẹp thật đấy.”
“Ngoại hình này đúng là tuyệt vời.”
Tiêu Linh nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của các bạn thì có phần đắc ý.
Thật ra cô ấy cũng có chút kinh ngạc, không biết tại sao bà chủ Bạch lại xuất hiện trong bộ phim tài liệu này, nhưng điều đó không gây trở ngại đến việc cô ấy cười nhạo đám bạn.
“Đây chính là nữ tuyển thủ của Đêm tìm vị mà tớ nói, ngoại hình siêu đẹp. Một đứa con gái như tớ còn động lòng đây này.”
Người được Tiêu Linh giới thiệu lúc trước ngây ra tại chỗ, thì ra Tiêu Linh không hề lừa anh ta.
Lời bộc bạch nói: “Đây chính là đầu bếp, cũng là bà chủ của tiệm này. Cô ấy còn rất trẻ, chỉ chừng hai mươi, mới vừa tốt nghiệp, có độ tuổi không phù hợp với tài nấu nướng.”
Lúc Bạch Nhất Nặc nấu cơm, kỹ thuật thái rau tinh xảo, lưu loát sinh động, khiến người ta hoa cả mắt, cảm thấy hưởng thụ gấp bội. Lúc trao đổi với khách hàng, nói năng nhỏ nhẹ, khí chất thông minh, khách nam trẻ tuổi đối diện đỏ bừng cả mặt.
Hình ảnh phía sau đều lấy Bạch Nhất Nặc làm sợi dây xuyên suốt, Bạch Ký mở cửa, nấu ăn trong phòng bếp mãi cho đến khi tiệm cơm đóng cửa. Biên tập viên cắt ghép dường như không nỡ cắt mất một phần, thể hiện từng chi tiết kinh doanh thú vị của Bạch Ký ở trước mặt khán giả.
Cuối cùng, Bạch Nhất Nặc ôm Samoyed, dịu dàng đút thịt khô cho nó. Con chó nhỏ có bề ngoài xuất chúng nhai thịt khô trong miệng, đôi mắt long lanh, dùng đầu cọ tay Bạch Nhất Nặc. Có lẽ là cảm thấy hơi ngứa, Bạch Nhất Nặc cười, đôi mắt cong cong, giống như một lọ mực Huy Châu, vẩy một cái vào trong làn nước trong, đẹp đẽ động lòng người.
Những người khác thì pha trà thưởng thức ở sân sau, trong sân sau yên tĩnh đẹp đẽ.
Việc này cực kỳ tương phản với lúc buôn bán ban ngày, khiến khán giả nhìn thấy mặt khác của tiệm cơm Bạch Ký khiến lòng người ta bình yên đến lạ.
[Nếu như nhân vật chính là người khác thì có thể tôi sẽ xem đến phát chán nhưng nhìn bà chủ Bạch tuyệt đối không mệt hu hu hu, thậm chí còn muốn nhiều hơn.]
[Không chỉ có món ngon, còn có người đẹp, tiệm cơm này là tiệm cơm thần tiên gì thế?]
Mùa thứ hai của phim tài liệu Chí Vị có rất nhiều tập, tiệm cơm Bạch Ký được đặt ở tập đầu tiên, có thể nhận ra nó được coi trọng cỡ nào. Tiếng vang của tập một này cũng không khiến đạo diễn Trịnh Tự Huân cảm thấy thất vọng, tìm kiếm trên internet, hầu như toàn là tiếng like.
Nhưng thi thoảng cũng xen lẫn những tiếng bất mãn lác đác.
[Đáng ghét! Tôi không làm được nhân viên phục vụ rồi, giá trị nhan sắc của tiệm cơm này quá cao.]
[Mẹ nó chứ phiền chết đi được, đêm hôm rồi còn phóng độc, anh có nghĩ tới cảm nhận của tôi hay không?]
[Tôi đã tố cáo video này rồi, lý do: làm thương tổn tôi!]
Bởi vì mùa đầu tiên của phim tài liệu Chí Vị cực hot, vốn dĩ đã có rất nhiều khán giả. Cộng thêm mùa thứ hai không chỉ được phát sóng ở CCTV mà còn tiếp sóng ở các đài địa phương, gộp lại với nhau, nhiều khán giả hơn Đêm tìm vị rất nhiều. Không chỉ có thanh niên mà còn có rất nhiều người già trung niên xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận