Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 60 - Thang bao 9




Đúng lúc có một mẻ thang bao vừa được hấp xong, nên thang bao rất nhanh được mang lên.
Cả đám học sinh nhìn thấy thang bao nóng hầm hập, hai mắt thình lình trợn to, kinh ngạc vui mừng nói: “Bánh bao thật lớn!”
Tô Hạ chưa từng thấy qua thang bao lớn như thế, còn lớn hơn cả bánh bao cô bé thường ăn.
Cô bé vốn cho rằng cái bánh bao này giống với bánh bao thịt, bên trong đều là nhân thịt, nhưng thang bao có lớp vỏ mỏng đến trong suốt, có thể nhìn thấy nước canh màu nâu bên trong.
Thật giống. . . Không phải là bánh bao thịt cô bé thường ăn.
Tô Hạ cầm đũa nhẹ nhàng chọc phần vỏ của thang bao, vỏ bánh lắc lư, nước canh bên trong cũng đang lắc lư theo.
Thật thần kỳ!
Học sinh tiểu học ở bên cạnh đều mang dáng vẻ chưa gặp qua việc đời, phát ra thanh âm cảm thán.
"Thật giống thạch quá đi." "Đúng, thật giống kẹo QQ."
Bạch Nhất Nặc thấy bọn học sinh tiểu học này căn bản không biết ăn thang bao, thế là đi qua kiên nhẫn chỉ bọn họ.
Khương Trú không có chọn thang bao, nhưng cũng không đi, liền ngồi ở bên cạnh Chu Hàng nhìn Chu Hàng chọn thang bao, hừ một tiếng: “Rõ ràng là giống pudding.”
Chu Hàng cầm lấy đũa dựa theo cách làm của Bạch Nhất Nặc, cẩn thận kẹp bánh bao lên sau đó cắn một miếng nhỏ, nước canh tươi ngon tức thì thông qua lỗ nhỏ ùa vào trong miệng của cậu ta.
Đôi mắt tròn xoe của Chu Hàng mở lớn hơn nữa: “Thật tươi!”
Thang bao là cố ý để nguội trong chốc lát mới đưa lại, độ ấm vừa vặn.
Nước canh là từ da heo tốt nhất và canh gà chế ra, tươi ngon vô cùng. Theo lý mà nói, thịt heo và thịt gà đều là đồ mặn, nước canh không có khả năng sẽ không có mùi tanh từ thịt, nhưng mà trong đó bỏ thêm lượng rau quả vừa đủ để trung hòa độ mỡ và tanh từ thịt.
Một ngụm đi xuống, làm người cảm thấy ngạc nhiên, Chu Hàng cảm giác cả người người đều thỏa mãn.
Cậu ta chưa từng thấy bánh bao nào đẹp như vậy, cũng chưa ăn cái bánh bao nào ngon như vậy.
Chu Hàng vẫn luôn cúi đầu cắn vỏ bánh bao, chậm rãi hút nước canh trong đó, uống đến mức không ngẩng đầu lên, chỉ có cái chân đong đưa dưới bàn biểu hiện nội tâm nhảy nhót của cậu ta.
Những học sinh tiểu học khác cũng như thế. Ăn đến mức không kịp kinh ngạc cảm thán, cũng không hề trao đổi với nhau, trong lúc nhất thời chung quanh chỉ có âm thanh húp canh.
Trong lúc mọi người hưởng thụ thang bao, Khương Trú có vẻ không hợp với khung cảnh này.
Cậu ta vốn muốn trực tiếp bỏ đi, nhưng mà cậu ta lại lo lắng lỡ như cậu ta đi rồi, những người này về sau thật sự sẽ không mang theo cậu ta đi chơi, cho nên chỉ có thể tức giận mà ngồi ở bên cạnh Chu Hàng, vẫn luôn hy vọng bọn họ tới dỗ cậu ta.
Nhưng mà đám học sinh tiểu học kia đều cúi đầu ăn thang bao, phát ra âm thanh thở hổn hà hổn hển, không hề có vẻ sẽ quan tâm đến cậu ta.
Khương Trú lập tức giận dỗi hơn nữa.
Cậu ta nhìn chiếc thang bao nở to giống như một cái bông cúc, trong lòng nói không hiếu kỳ là không có khả năng, nhưng mà bởi vì những lời nói trước đó với Tô Hạ, cho nên cậu ta không chọn thang bao giống như bọn họ, giờ phút này chỉ có thể nhìn bọn họ cặm cụi ăn mà thôi.
Cậu ta nhìn Chu Hàng ăn đến vô cùng thỏa mãn, bất mãn mà hừ một tiếng: “Bánh bao có cái gì ngon? Vỏ vừa dày vừa khó ăn.”
“Nước canh bên trong rất ngon.” Trong miệng Chu Hàng cắn vỏ bánh bao, phát ra thanh âm hàm hồ: “Vỏ mềm mại, ăn rất ngon.”
Tô Hạ gật đầu: “Đúng vậy, tớ chưa từng ăn được cái bánh bao nào ngon như vậy. Hương vị vừa ngon vừa tươi, tớ ăn đến muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.”
Khương Trú nghe thấy lời hai người nói nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, chẳng lẽ cái thang bao này thật sự ăn rất ngon?
Cậu ta giống như một ông cụ non, tự hỏi thật lâu, rốt cuộc mang theo tò mò và phẫn nộ chạy đến trước quầy thu ngân, muốn một cái thang bao sau đó thanh toán tiền.
Sau khi cậu ta thanh toán tiền xong, trong lòng vẫn luôn nghĩ. Hừ, bánh bao có thể ăn ngon cỡ nào. Chờ lát nữa nếu như thang bao này không thể ăn được thì cậu ta sẽ cười nhạo bọn họ một trận.
Kết quả thang bao nhanh chóng được mang lên, Khương Trú nhìn thang bao xinh đẹp giống như bạch ngọc thì không khỏi ngẩn người. Bởi vì khoảng cách gần, ấn tượng của bánh bao mang đến càng đánh sâu vào người hơn nữa.
Bánh bao thật đẹp, mềm mại núng nính giống như pudding.
Cậu ta cầm lấy chiếc đũa muốn gắp thang bao, nhưng mà cậu ta không quen sử dụng đũa, như thế nào cũng không tìm được bí quyết gắp thang bao, căn bản gắp không được thang bao.
Cậu ta thấy ngay cả thang bao cũng đối nghịch với mình, vì thế cúi đầu dùng tư thế ăn pudding, hung tợn mà cắn một ngụm thang bao.
Bởi vì tư thế ăn thang bao như vậy là sai lầm, cậu ta hút không được nước canh bên trong mà rất nhiều nước canh đều theo động tác chảy xuống vỉ hấp, bị lãng phí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận