Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 87 - Phở gà 24




Kỷ Tử Hoài đứng bên cạnh nghe những người này trò chuyện, lòng hiếu kỳ đối với tiệm cơm Bạch Ký càng lúc càng lớn hơn.
Anh ấy rất khi làm video khám phá quán ăn, là có lý do.
Nhiều năm như thế, những quán rượu, nhà hàng cao cấp lâu năm tiếng tăm lẫy lừng cả nước anh ấy đều ăn qua, nên cũng không cảm thấy tò mò gì, cũng không có ý muốn làm video khám phá quán ăn. Nhưng vì thân là chủ blog ẩm thực, fan thường xuyên chia sẻ những mỹ thực nhân gian mà mình từng nếm qua lên bullet screen.
Bọn họ cứ hay nói là đồ ăn của một quán ăn ít người biết đến nào đó ngon đến nỗi muốn khóc, làm anh cũng muốn đi nếm thử.
Kỷ Tử Hoài bởi vì tò mò nên mới đến những nơi đó, không phải là rất muốn ăn, đối với người không chuyên về ẩm thực thì ngon, nhưng đối với người quen nếm sơn hào hải vị như anh ấy thì chỉ tính bình thường thôi.
Sau nhiều lần thất vọng anh ấy đã không thể nào tin những quán ăn thần tiên lưu lạc nhân gian trong bullet screen nói nữa.
Hơn nữa đường đi đến những quán ăn này rất xa xôi, như chân trời góc bể luôn ấy, không chỉ đi đường mệt mỏi mà còn khiến thời gian học nấu ăn của anh cũng ít đi. Lâu dần anh ấy không làm video khám phá quán ăn nữa. Video khám phá quán ăn gần nhất đã là một năm về trước.
Anh ấy cứ tưởng lần khám phá quán ăn này có lẽ sẽ lật xe như mấy lần trước, nhưng nhìn phản ứng của khách hàng, quán ăn nhỏ này dường như rất khác thường, bởi vì anh ấy rất ít khi nhìn thấy khách hàng ôm thái độ quá nhiệt tình như vậy với một quán ăn.
Anh ấy đã ăn rất nhiều nhà hàng cao cấp từ món Trung, món Pháp đến món Nhật..., những nhà hàng này đều có đầu bếp cao cấp tiếng tăm lừng lẫy trấn giữ, không ít khách vì nghe danh đầu bếp nổi tiếng mà đến. Phải ở mấy nơi nhà hàng cao cấp như thế này mới xuất hiện cảnh tượng như vậy.
Thế mà anh ấy lại tìm được một vẻ không hề thua kém các nhà hàng cao cấp trong quán cơm nhỏ này.
Kỷ Tử Hoài đầy mong chờ đến quầy thu ngân hỏi, giọng có chút gấp không chờ nổi: “Tôi muốn một phần thang bao.”
Kết quả Bạch Nhất Nặc nói: “Vui lòng ra sau xếp hàng.”
Bạch Nhất Nặc biết Kỷ Tử Hoài, từ lúc anh ấy vừa đặt chân vào tiệm cô đã chú ý đến. Đây là Blogger ẩm thực mà cô theo dõi cách đây một thời gian, thỉnh thoảng cô sẽ xem những video về mấy món ăn mới chưa từng thấy qua thuộc về thời đại này để học tập một chút.
Ấn tượng của cô về Blogger ẩm thực này là kỹ thuật dùng dao rất tốt.
Thế nhưng nguyên liệu nấu ăn của blogger ẩm thực này quá đắt. Mỗi khi nhìn anh làm món ăn mới cô cũng ngứa ngáy muốn thử, sau đó lên mạng tra thử giá cả thì phát hiện mua không nổi, thật sự mua không nổi.
Một con bào ngư mấy trăm ngàn, một hộp cá muối mấy trăm ngàn, anh ấy cầm mà tay cũng không hề run.
Nếu là cô còn là nữ quan Thượng Thực tam phẩm như kiếp trước, mỗi ngày đều có vô số nguyên liệu nấu ăn quý hiếm thì tự nhiên cũng có thể dễ dàng thử xem.
Nhưng hiện tại cô không có tiền.
Lâu dần, số lần cô xem blogger ẩm thực này làm đồ ăn ít đi thay vào đó lại theo dõi blogger khác, chỉ khi vô tình nhớ đến mới xem một lát.
Mà hiện tại, blogger ẩm thực kia đi ra từ màn ảnh, đến tiệm cô, Bạch Nhất Nặc vẫn còn có chút kinh ngạc.
Nhưng chuyện sóng to gió lớn như xuyên không cô cũng gặp rồi, mấy chuyện tầm thường rất khó làm cô gợn sóng. Hơn nữa, ngay cả Tửu Tửu Trà mang theo thiết bị livestream vào cô cũng không hề bày ra trận thế đón địch, thì người không mang theo thứ gì như Kỷ Tử Hoài càng không cần phải bận tâm.
Kỷ Tử Hoài quay đầu lại, trông thấy ngoại trừ hàng người đang xếp hàng chờ bánh đậu xanh bên ngoài thì còn có một hàng khác dài hơn, anh lập tức sững sờ. Lúc ấy anh ấy còn tò mò tại sao bọn họ chỉ đứng đây mà không mua gì, không giống với những người xếp hàng mua bánh đậu xanh mua xong là đi, hóa ra những người này đến là để mua thang bao.
Kỷ Tử Hoài chỉ có thể đi đến cuối hàng.
Trong hàng có không ít nữ sinh thấy dung mạo Kỷ Tử Hoài xuất chúng như thế thì thoáng kích động. Một nữ sinh nhỏ giọng nói chuyện với bạn học của mình: “Anh trai này cao quá, chắc khoảng 1m9 nhỉ, dáng dấp đẹp trai quá đi, muốn gả quá.”
Bạn học: “Không phải lần trước cậu nói muốn gả cho chủ tiệm à, sao lại đổi ý rồi, trùng hôn là phạm pháp đó!”
Lời của bạn học làm nữ sinh sửng sốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận