Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 493 - Hàu tỏi 18




Có lẽ đối phương làm mì gạch cua thực sự ngon hơn anh ta làm. Anh ta vốn cảm thấy đối phương lấy được một trăm điểm cực kì kì quặc, bây giờ chỉ cảm thấy hơi lạ thôi.
Giang Minh có phần hiếu kỳ, nhìn sang hướng lúc trước, phát hiện Bạch Nhất Nặc. Anh chưa từng qua lại với Bạch Nhất Nặc, chỉ từng ăn đồ đối phương làm, tuy là vẫn biết khúc mắc của bạn nhưng không có cảm giác thật.
Anh khoác tay mình lên người Tôn Thượng: “Chúng ta làm đầu bếp không sợ so sánh. Thầy anh là đầu bếp Lý, bếp trưởng khách sạn lớn của Hải Thị, anh đứng hàng thứ tư, lại không tính là lợi hại nhất. Luận công lực mà nói, lão đại lợi hại hơn anh. Chẳng lẽ còn chưa từng thua ư?”
Tôn Thượng: “... Tan nát lòng này.”
Tôn Thượng bị lời của Giang Minh đả kích, có phần chán nản gục đầu xuống, qua một hồi lâu mới hoàn hồn lại. Bởi vì lời này của Giang Minh, anh ta cảm giác mình đã được đánh thức, đúng vậy, tại sao anh ta lại sợ bị so sánh với Bạch Nhất Nặc chứ?
Tôn Thượng gãi đầu, suy đoán cũng có lẽ là bởi vì thua quá nhiều lần, để lại ám ảnh. Mình quả thật không nên như vậy, nếu như thầy ở đây, nhất định sẽ lên án anh ta không đánh đã chịu thua.
Tôn Thượng chỉnh lý lại tâm trạng, dẫn Giang Minh đi tới trước mặt Bạch Nhất Nặc.
Bạch Nhất Nặc nhìn hai người chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi này, hơi nghi hoặc một chút: “Hai người tìm tôi làm gì?”
Bởi vì chủ biên Hải Ninh đã nói nên cô biết có một người trước mặt là đầu bếp chính của nhà hàng Cua. Thế nhưng Tôn Thượng không biết, anh ta gãi đầu một cái, ngượng ngùng giới thiệu mình, nói thẳng ý đồ mình đến: “Tôi là bếp trưởng nhà hàng Cua, tôi có thể thử mì gạch cua cô làm không? Nghe nói cô lấy được một trăm điểm, tôi muốn nếm thử xem tôi thua ở đâu.”
Bạch Nhất Nặc làm tổng cộng năm tô mì, bưng bốn bát cho giám khảo, một bát còn lại là mang cho bạn trên khán đài. Lúc đầu cô không định cho Tôn Thượng ăn nhưng nhìn thấy hai người này vô cùng khẩn thiết, suy tư một phen rồi nói: “Được, tôi cho anh một ít vào bát nhỏ, anh có thể ăn với dấm kia.”
Tôn Thượng và Giang Minh nhận lấy bát nhỏ, mì rất ít, chỉ có một miếng.
Tôn Thượng nhìn gạch cua vàng óng ánh bên trên, tim đập thình thịch. Người trong nghề xem cách thức, một món ăn, sắc hương vị đều là tiêu chuẩn đánh giá.
Chỉ là bề ngoài của món ăn này thôi, hình như anh ta đã thua một ít rồi. Bởi vì xử lý ở nhiệt độ cao nên protein trong gạch cua anh ta làm biến tính, màu sắc khó tránh khỏi sậm đi, không ánh vàng rực rỡ như thế.
Sau khi anh ta từ từ ăn một miếng mì gạch cua, con mắt tức thì trợn to, anh ta... thực sự thua rồi.
Anh ta là một đầu bếp nấu ăn, công phu nấu món chính không tính là lợi hại, chỉ đạt tới trình độ bậc trung. Anh ta cảm thấy dùng mì tài nghệ bậc trung để làm mì gạch cua cũng đã đủ rồi, nhưng so với phần mì gạch cua này, anh ta cảm thấy mình thật sự quá không tinh tế rồi.
Tôn Thượng vừa ăn đã biết mình thua ở nơi nào, anh ta không suy nghĩ đến mùi vị gạch cua nặng, cần một loại mì nhẹ nhàng khoan khoái phối hợp. Anh ta làm mì chay, cực kì dai, phối hợp với gạch cua thì hơi ngấy. Còn Bạch Nhất Nặc làm mì trứng gà nhỏ, non mềm, cân bằng vị béo ngấy của mỡ cua.
Sau khi tiễn hai vị tuyển thủ kì quái này, Bạch Nhất Nặc chia bát mì còn dư lại ra bát nhỏ, chuẩn bị mang cho người trên khán đài.
Khi cô đi rồi, tuyển thủ khác còn chưa hoàn thành có chút nóng nảy: “Phải làm sao đây, tôi sắp làm xong rồi, lên sân khấu sau cô ấy thì đúng là hình phạt công khai. Hay là tôi chờ một chút đi.”
Phần lớn mọi người đều có phần lo lắng đối với việc Bạch Nhất Nặc đạt được điểm tuyệt đối, Bạch Nhất Nặc châu ngọc ở phía trước sẽ khiến điểm của bọn họ càng thảm hại. Phần lớn tuyển thủ quyết định chờ một chút, đợi nhóm giám khảo quên mất mùi vị của mì gạch cua kia mới đem đồ ăn của mình lên.
Có vài người lo lắng, cũng có vài người không lo lắng, ví dụ như Kỷ Tử Hoài.
Anh ấy làm một phần mì tôm xào lươn, nhắc tới cũng khéo, anh ấy vừa lúc hoàn thành ngay sau Bạch Nhất Nặc. Anh ấy thấy sư phụ mình làm xong đã đi rồi bèn gia tăng tốc độ, bưng đồ ra sau Bạch Nhất Nặc.
Đây là món ăn mà anh ấy học được trong một quán rượu trứ danh ở Hàng Châu, mì tôm xào lươn là món ngon truyền thống đặc sắc của địa khu Giang Nam. Làm món ăn này nhất định phải lựa chọn lươn tươi sống to chắc thái lát, dùng dầu thực vật chiên, mỡ lợn xào, dầu vừng rưới, miếng lươn vàng óng ánh lại giòn non, tôm sông tươi ngon lại trơn trượt. Sợi mì hút đủ mùi hương của hai loại tôm lươn tươi này, nước lèo nồng, mùi vị ngon.

Bạn cần đăng nhập để bình luận