Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 671 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 5




Sư phụ Tôn rất buồn bực, thật ra ông ta đã nghe thấy nhưng ông ta thà rằng mình không nghe thấy. Ai ngờ chẳng đầy mấy ngày, thân phận của ông ta và Bạch Nhất Nặc đã đổi cho nhau, Bạch Nhất Nặc thành cấp trên, ông ta thành cấp dưới chứ?
Lúc này, tim ông ta đột nhiên đập thình thịch, ngộ nhỡ Bạch Nhất Nặc cố ý không chọn đồ ăn của ông ta thì phải làm sao?
Ông ta có phần sợ hãi trong lòng, nhiều lần suy nghĩ mình có chỗ nào đắc tội Bạch Nhất Nặc hay không. May mà ông ta là một người hiền lạnh, ngoại trừ việc không đối xử với cô bằng vẻ mặt ôn hoà ra thì không có hành vi gì gây khó dễ cho cô, cơ hội thăng lên làm đầu bếp nấu ăn cũng là ông ta tìm đến giúp Bạch Nhất Nặc.
Chắc sẽ không tìm ông ta gây sự đâu...
Sư phụ Tôn run sợ trong lòng chừng mấy ngày, sau khi phát hiện Bạch Nhất Nặc không có ý bắt chẹt ông ta, lúc này mới yên lòng.
Bạch Nhất Nặc căn bản không biết ý nghĩ ấy của sư phụ Tôn, một lòng một dạ hướng về công việc. Cho dù biết cũng sẽ không để ý. Đẳng cấp trong bếp cực nghiêm, thông thường tính tình của đám đầu bếp đều rất kém, tính tình của sư phụ Tôn đã có thể được xem là tốt rồi, cô căn bản không để việc của sư phụ Tôn ở trong lòng.
Hai thời kì không giống nhau, quy trình cũng không giống nhau, đối với Bạch Nhất Nặc mà nói cũng coi là một lần thử thách mới. Quản lý nhân viên, lên kế hoạch quy trình đều rất phức tạp.
May mà Bạch Nhất Nặc nhiều kinh nghiệm, đầu óc thông minh, không gặp phải vấn đề hoàn toàn không giải quyết được.
Sau khi thăng lên đầu bếp chính, dưới tay cô quản vô số đầu bếp tinh anh trời nam biển bắc, những đầu bếp này đều là đầu bếp nổi tiếng xa gần, đồ ăn làm ra đều rất ngon. Phương pháp và suy nghĩ tinh tế của các đầu bếp hiện đại thậm chí còn khiến Bạch Nhất Nặc lợi hại trở nên tiến bộ hơn.
Bạch Nhất Nặc và các giám khảo khác thưởng thức món ăn sở trường của các đầu bếp xong. Cô dựa theo ý nghĩ của mình, tham khảo kiến nghị của người khác, quyết định tất cả đồ ăn. Ở trong này cũng bao gồm bốn món ăn mà cô làm.
Cô cố ý chọn một “bộ” trong số món ăn mà mình biết làm, trúc xanh báo xuân, trăng hạ hoa sen, ý thu nồng nàn, vào đông giá rét.
Bữa tiệc do chính phủ tổ chức bình thường là ba món ăn một món canh, bốn món ăn một món canh hoặc là năm món ăn một món canh. Nhiều người thảo luận rồi quyết định, lần này là bốn món ăn một món canh, áp dụng chế độ cơm theo phần. Việc này không có nghĩa là bữa tiệc do chính phủ tổ chức chỉ có bốn món ăn một món canh này, thật ra chỉ canh thôi đã có mười loại lựa chọn. Đến lúc đó, sẽ có người phụ trách chuyên môn gửi thực đơn cho các thư ký của chính khách chính trị, họ sẽ căn cứ khẩu vị của mình lựa chọn thức ăn mình thích.
Nước C ở Âu Châu, không tính là siêu cường quốc nhưng cũng có sức ảnh hưởng quốc tế nhất định. Tổng thống cùng với phu nhân được mời tham gia hội nghị thượng đỉnh mùa xuân.
Thư ký giao thực đơn nhận được cho phu nhân tổng thống.
Phu nhân tổng thống cười nhận lấy, không nhịn được nói: “Tôi hy vọng đây không phải là thực đơn của đảo quốc.”
Thư ký thành thật trả lời: “Đây là Trung Quốc.”
Tổng thống sửa sang cà vạt, nghe thấy lời của bà ấy thì bảo: “Đều giống nhau cả thôi, họp mới là chuyện chính, những thứ khác đều không quan trọng.”
Phu nhân tổng thống nhìn về phía thực đơn, tùy ý nói: “Ông không phải đang họp thì cũng là đang trên đường họp, đương nhiên không thể hiểu được. Trước kia tôi đã chán ăn món Pháp rồi, muốn đi thưởng thức cách xử lý đặc sắc của đảo quốc, kết quả bữa tiệc do chính phủ tổ chức của quốc gia họ cũng sắp xếp món ăn Pháp. Trời ạ, tuy là bữa ăn Pháp này cao cấp, nhưng có liên quan gì tới đặc sắc của quốc gia chứ? Chẳng lẽ họ đã chiếm nước của tôi? Đây là một loại hành vi trộm cắp.”
Sự thực đúng là như vậy, tổng thống suy tư trong chốc lát, không biết nên nói cái gì, dứt khoát ngậm miệng không nói.
Thư ký trả lời: “Phu nhân, bà không thể chờ mong một quốc gia nổi tiếng bởi cơm nắm và sushi cổ đại có văn hóa ẩm thực cao thâm cỡ nào được. Có người nói, ngay cả hai cái này đều là từ nước khác truyền tới.”
“Ở cổ đại, chỗ càng giàu có thì vă hóa ăn uống lại càng hưng thịnh, có quốc gia khẩu vị quốc dân thiên ngọt, thật ra đây là một loại hành vi khoe khoang sự giàu có trắng trợn, bởi vì giàu có mới ăn được đường. Khẩu vị thiên mặn cũng giống như vậy.”
Phu nhân tổng thống cười: “Ha ha, đúng là như vậy.”
Ánh mắt của phu nhân tổng thống đảo qua trên món ăn trên từng hàng của thực đơn, có phần không hiểu hết được: “Nhiều quá, tôi không chọn được. Tôi chưa từng ăn đồ ăn Trung Hoa, mọi người có đề cử không?”
Tổng thống mới nhậm chức năm nay, chưa bao giờ đến thăm Trung Quốc, thế là lắc đầu: “Không biết, bà tùy tiện chọn đi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận