Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 355 - Canh cá chua và cơm niêu đất 1




Trịnh Vân Phi nói: "Vậy cậu đừng bảo bọn họ viết đề cử cho tiệm cơm Bạch Ký nữa, để tôi viết."
Biên tập khó nén sự kinh ngạc: "... Thật sao?"
"Đương nhiên, tôi đã viết xong bản thảo rồi." Trịnh Vân Phi cười cười.
Rất lâu rồi ngài Trịnh Vân Phi đã không viết du ký rồi, nhận được sự nhờ vả của người khác cũng chỉ nói gần đây không có cảm hứng, đầu óc trống rỗng, không viết ra được chữ nào. Biên tập từng hẹn ngài Trịnh Vân Phi lấy bản thảo nhưng cũng bị từ chối như thế.
Thế mà bây giờ ngài Trịnh Vân Phi lại chủ động viết bản thảo cho tiệm cơm Bạch Ký.
Biên tập có chút mờ mịt, cuối cùng thì cái tiệm cơm Bạch Ký này có lai lịch gì?
Sau khi biên tập cúp điện thoại, nói chuyện này cho các đồng nghiệp, các đồng nghiệp cũng cực kỳ kinh ngạc.
Đồng nghiệp A: "Tại sao lại là tiệm cơm Bạch Ký? Tôi vừa xem kết quả bình chọn, kinh ngạc đến suýt mất mạng, một quán ăn nhỏ vậy mà được xếp trong top 3!"
Đồng nghiệp B: "Tôi cũng rất kinh ngạc, trước khi xem kết quả bình chọn cảm thấy cực kỳ nhàm chán, bởi vì kết quả bình chọn hàng năm đều không khác nhau mấy, không ngờ tới năm nay lại đổi máu mới, thật sự không biết cái tiệm cơm Bạch Ký này giết ra khỏi vòng vây kiểu gì."
Biên tập bổ sung nói: "Hiện tại ngài Trịnh Vân Phi còn chủ động muốn tự biên soạn bản thảo cho họ, cái tiệm cơm Bạch Ký này thật thú vị."
Bởi vì Trịnh Vân Phi nổi tiếng có ảnh hưởng lớn, cho nên biên tập còn đặc biệt chọn lọc từ ngữ, viết một lời nhắc nhở dễ thấy trên trang nhất tạp chí: "Ngài Trịnh Vân Phi nhà phê bình ẩm thực nổi tiếng tự mình soạn bản thảo, cực kỳ giới thiệu!"
Không ít người nhìn quen tên Trịnh Vân Phi, sau khi nhìn thấy tên Trịnh Vân Phi đã mua một quyển tạp chí, muốn xem Trịnh Vân Phi viết cái gì, kết quả sau khi xem thì thấy ông ấy viết bản thảo cho tiệm cơm Bạch Ký.
Lúc trước Bạch Nhất Nặc không biết tạp chí ăn cả thế giới này, sau khi được phổ cập khoa học mới biết tạp chí này rất nổi tiếng. Bởi vì tiệm cơm Bạch Ký nhận được giải thưởng, đây là một loại vinh dự, vì thế cô mua rất nhiều tạp chí ăn cả thế giới ở tiệm bán báo, trên mỗi bàn cơm đều đặt một tờ báo.
Bạch Nhất Nặc mở tạp chí ăn cả thế giới ra, phát hiện tiệm cơm Bạch Ký được giới thiệu ở ngay đằng trước, vừa lật đã xem luôn được.
Trịnh Vân Phi: "Gần đây có một câu phổ biến trên mạng, đó chính là sống trong nhà hàng, ngày ngày ăn no, đêm dài vô tận. Tôi cảm thấy cuộc sống đó thật sự là kỳ diệu, là lý tưởng sinh hoạt trong tôi."
"Văn hóa ẩm thực Trung Quốc rất rộng rãi sâu sắc, bốn mùa nhiều loại hàng tươi mới, tôm cá tươi cực kỳ nhiều. Ngài Lâm Ngữ Đường đã từng miêu tả mối quan hệ giữa người Trung Quốc và thức ăn: Người Trung Quốc hoàn toàn không đóng góp gì cho thực vật học là vì học giả Trung Quốc không thể bình tĩnh quan sát một con cá, chỉ muốn nếm mùi cá trong miệng, càng muốn ăn hết nó: Sự tò mò của khoa học của các học giả từ đầu đến cuối không thể vượt qua sự tò mò của việc nhấm nháp mỹ vị. Trong tiếng Trung có rất nhiều câu nói về việc ăn uống, được hoan nghênh được gọi là ăn mùi, sinh lòng đố kỵ gọi ăn giấm, chịu đựng gian khổ gọi ăn đắng, bị thẩm vấn công đường bị gọi là ăn kiện, ngồi mát ăn bát vàng gọi là ăn bằng tiền dành dụm, có rất nhiều cách nói khác nhau về ăn uống, có thể cho thấy được sự tò mò về ăn uống của người Trung Quốc.”
"Lý do có lập luận lần này chính là nói ăn ở Trung Quốc khiến cả người năm châu bốn bể đều béo lên là một chuyện không thể bình thường hơn được, cũng cực kỳ hạnh phúc."
"Sau khi ăn ở nhiều nhà hàng, tôi phát hiện ra một điều: Mỗi một nhà hàng đều có một hoặc hai món làm rất ngon, khiến người ăn như gió cuốn, chậc chậc khen ngợi, cũng có một hoặc hai món ăn cực kỳ rác rưởi, phải che mặt bỏ chạy không dám nhìn lại."
"Đối với tôi nếu như một nhà hàng có ba món ăn mà tôi cảm thấy ăn ngon thì đó chính là một nhà hàng tốt.”
"Hầu hết các món ẩm thực của Hải Thị đều được gửi ở các tiệm nhỏ không đáng chú ý trong các con hẻm. Những người thợ thủ công chế biến khói lửa nhân gian thành món ăn, gọi là linh hồn! Lần này tôi đến Hải Thị, lập tức đi theo dân bản xứ đến một tiệm ăn nhỏ bên đường, hương vị kia thật sự tuyệt vời, chưa từng có một món ăn nào khiến cái lưỡi khó tính của tôi cảm thấy ngon miệng."
"Tiệm nhỏ này tên là Bạch Ký, đồ ăn làm năm châu bốn bể, không giới hạn ở một nền ẩm thực nào. Đến cả căn bếp cũng chỉ hơn hai trăm mét vuông, tuy nhiên mỗi ngày đều có rất nhiều thực khách, đông như trẩy hội. Người phục vụ qua lại chen chúc giữa chỗ ngồi và khách, không ngừng hô hào: "Cẩn thận bỏng". Chưa đến một lúc đồ ăn đã được đặt lên trên bàn, lúc ăn cực kỳ nóng, nếu như không chú ý thậm chí còn bị bỏng miệng."

Bạn cần đăng nhập để bình luận