Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 268 - Vịt Quay Quả Mộc 22




Ngày mà tiệm cơm Bạch Ký mở cửa trở lại, khách hàng của tiệm cơm Bạch Ký khắp chốn vui mừng.
Khu vực bình luận trên Applet của tiệm cơm Bạch Ký liên tục spam.
[ Tiệm cơm Bạch Ký đã mở cửa rồi! Tuổi xuân của ông đã trở lại!]
[ Là một mỹ nhân của thành phố lớn, giảm béo là ưu tiên hàng đầu. Tôi phát hiện khoảng thời tiệm cơm Bạch Ký không mở cửa tôi đã giảm được năm cân, nhưng tôi lại không cảm thấy vui mừng chút nào, vô lý.]
[ Những ngày tiệm cơm Bạch Ký không mở cửa, bố mẹ của tôi mỗi ngày nhìn thấy tôi câu đầu tiên chính là hỏi tôi tiệm cơm Bạch Ký đã mở cửa hay chưa, so với chuyện học tập của tôi hỏi còn nhiệt tình hơn.]
Sau khi các khách hàng đến tiệm cơm Bạch Ký, mới biết xây dựng thêm mà tiệm cơm Bạch Ký nói là có ý gì. Tiệm cơm Bạch Ký trở nên siêu lớn, mở rộng đến hơn gấp ba lần.
Thậm chí khi bọn họ đi vào có hơi không thích ứng, cảm thấy bản thân đã đi nhầm chỗ rồi.
"Tôi vẫn thích cái tiệm cơm Bạch Ký đặt không vừa chân trước kia, có hơi không quen với tiệm cơm Bạch Ký to như vậy."
"Tôi cũng vậy, khi tôi mới đến còn đặt biệt lùi lại nhìn xuống bảng hiệu của tiệm, sau khi nhận thức được đây là tiệm cơm Bạch Ký, mới không dám tin mà bước vào."
Rất nhiều khách hàng cảm thấy tiệm cơm Bạch Ký thay đổi quá nhiều, khiến bọn họ có hơi không thích ứng.
Nhưng sau khi bọn họ ngồi xuống, mới cảm thấy thật thơm!
Từ nghèo thành giàu dễ, to thật sự có chỗ lợi của to, bàn to, ghế lớn, không gian rộng, có thể không chút cản trở mà thưởng thức món ngon.
"Mặc dù bây giờ vẫn phải ghép bàn, nhưng không gian của mỗi người trở nên rất rộng, hoàn toàn sẽ không ảnh hưởng đến người khác, thật tuyệt."
"Chỗ ngồi trở nên rộng rồi, tôi cảm giác tâm tình của tôi cũng trở nên tốt hơn."
………………..
Cuối tuần, Lục Linh đi theo mẹ dạo phố, khi đi qua tiệm cơm Bạch Ký, thậm chí có chút không dám nhận tiệm cơm Bạch Ký.
Đây không phải là cái tiệm cơm ruồi nhặng bé tí mà bạn cùng bàn miêu tả với cậu ấy à!
Tiệm cơm Bạch Ký sửa sang đẹp đẽ, mặt tường trắng tinh, bàn ghế gỗ làm cho tiệm cơm Bạch Ký thêm một chút ý vị phong cách cổ xưa.
Mẹ Lục cũng hơi kinh ngạc, sau khi nhìn bảng hiệu tiệm cơm Bạch Ký mới nhận ra đây là tiệm cơm Bạch Ký.
"Lúc trước khi mẹ đi qua nhìn thấy trên cửa kính dán thông báo, bà chủ nói phải đóng cửa nửa tháng để sửa chữa, cách trang trí này mặc dù không nguy nga lộng lẫy, nhưng sạch sẽ ngăn nắp, rất không tồi đó."
Lục Linh thấy mẹ dừng bước, vì thế nhìn đồng hồ của mình, thúc giục nói: "Nhà hàng phương tây chúng ta đặt trước sắp đến giờ rồi, nhanh đi thôi."
Khiến Lục Linh không ngờ được là, sau khi mẹ Lục nhìn thấy tiệm cơm Bạch Ký mở cửa, liền kéo cánh tay con trai lại: "Thật không dễ gì mà tiệm cơm Bạch Ký mở cửa, hôm nay mẹ không muốn ăn cơm tây nữa, con gọi điện thoại qua hủy bàn đã đặt trước đi."
"Lần trước mẹ thấy con thích ăn thịt kho tàu của tiệm cơm Bạch Ký như vậy, thế nên cũng mua một phần thịt kho tàu ăn. Món thịt kho tàu đó thật tuyệt, mềm tan đồng thời không mất đi độ dai, nước thịt thơm ngon có thể khiến mẹ ăn hết cả một tô cơm. Hôm nay mẹ vẫn còn muốn ăn thịt kho tàu của tiệm cơm Bạch Ký."
Lục Linh nghe thấy mẹ nói như vậy, cũng có hơi do dự, vì thế gọi điện hủy bàn đã đặt trước, cùng với mẹ Lục đi vào tiệm cơm Bạch Ký.
Mẹ Lục đi đến trước quầy thu ngân, hỏi Bạch Nhất Nặc: "Hôm nay còn thịt kho tàu không?"
Bạch Nhất Nặc nói: "Thật xin lỗi, hôm nay tiệm cơm chúng tôi mới mở cửa lại, khách đến rất đông, năm mươi phần thịt kho tàu đã bán hết rồi."
"Ôi, thật đáng tiết." Mẹ Lục có hơi uể oải.
Bạch Nhất Nặc bèn nói: "Tôi vừa mới làm xong một ít vịt quay quả mộc, chị có thể gọi một phần vịt quay quả mộc."
Mẹ Lục rất thích thịt kho tàu, nhưng không quá thích vịt quay. Vị giác của bà ấy nhạy cảm, cảm thấy vịt quay rất khô khan, còn hơi có mùi hôi. Bà aya nghe thấy thịt kho tàu hết rồi, vốn chuẩn bị rời đi, nhưng nhà hàng phương tây lúc đầu đã bị hủy bỏ rồi.
Tới cũng tới rồi, nếu không thì ăn một chút gì đi.
Mẹ Lục quay đầu nhìn qua hướng Lục Linh, hỏi ý kiến của cậu ấy: "Con muốn ăn vịt quay quả mộc không?"
Lục Linh nhớ đến món thịt kho tàu đã ăn lúc trước, gật gật đầu.
Ngay sau đó mẹ Lục nói: "Vậy cho tôi một phần vịt quay quả mộc đi."
"Được ạ, có cần mơ dầm không ạ?"
"Cần."
Mẹ Lục mang theo con trai tìm vị trí ngồi xuống. Bà ấy nhìn khách hàng trong tiệm, phát hiện khách hàng trong tiệm vẫn đông như trước, nhưng sau khi trải qua sửa chữa, tình huống vốn đặt không vừa chân đã được cải thiện rất lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận