Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 209 - Bánh trôi hoa quế rượu ngọt 12




Bạn cùng bàn nhìn những viên bánh trôi hoa quế rượu ngọt trên bàn bọn họ, không khỏi chảy nước miếng ghen tị: "Không biết trà sữa bọn họ mua ở tiệm trà sữa nào, trông dáng vẻ đẹp quá, nhìn qua óng ánh long lanh, chắc là ngon lắm."
“Anh Lục, chẳng lẽ cậu không muốn uống cốc trà sữa này sao?
Lục Linh đẩy kính mắt: "Không uống, trà sữa nhiều đường, nhiều dầu, nhiệt độ lại cao, không có giá trị dinh dưỡng, là một loại thực phẩm rác. Uống trà sữa lâu ngày sẽ dẫn đến béo phì, sẽ dễ mắc các bệnh tim mạch và xuất huyết não, tăng khả năng mắc bệnh ung thư.…”
Bạn cùng bàn: "……"
Sau giờ học, bạn cùng bàn cố ý đến hỏi các nữ sinh phía trước, xem họ mua loại trà sữa gì, thì biết được thứ họ mua không phải là trà sữa mà là bánh trôi hoa quế rượu ngọt.
"Chúng tôi đã mua nó ở tiệm cơm Bạch Ký tại chợ Đen. Cậu muốn uống thì có thể đi mua."
Bạn cùng bàn vui vẻ mua đồ trở về, đưa cho Lục Linh một ly: "Cậu cũng nếm thử đi."
Lục Linh lắc đầu: “Tớ không thích mùi rượu, nó có mùi lên men rất khó chịu.” Lúc nhỏ cậu ấy có mua một ly rượu lên men ở căng tin, uống một ngụm liền nôn ra.
Bạn cùng bàn thấy cậu ấy không muốn, thế là cầm ống hút đâm thủng nắp đóng kín bên trên, hít một hơi thật sâu, hai mắt mãn nguyện híp lại, tựa như một con mèo đang hít bạc hà mèo[1] vậy.
[1] Bạc hà mèo: là loại cỏ có tác dụng gây ra kích thích tạo ra một trạng thái thăng hoa cực độ cho mèo cưng.
Hải Thị đã vào thu.
Đêm về, trời không còn khô nóng mà đã có chút lạnh, mọi người đều mặc áo tay dài. Bởi vì ban đêm nhiệt độ giảm xuống,
cơ thể sẽ tốn nhiều năng lượng hơn, tốc độ chuyển đổi chất béo cũng nhanh hơn.
Bởi thế nên mới có câu nói tích thêm mỡ vào mùa thu.
Bánh trôi hoa quế rượu ngọt cũng không nóng, mà chỉ là hơi ấm, nhưng khi bạn cùng bàn uống một ngụm, lại có cảm giác ngọt trong miệng,
ấm trong bụng.
Hương thơm của hoa quế, hương thơm của gạo nếp, hương thơm của rượu ngọt, mùi hương tầng tầng lớp lớp hội tụ lại cạnh nhau,
Thấm vào ruột gan, khiến người ta có cảm giác toàn thân đều trở nên tươi mát, môi cùng răng đều lưu lại hương thơm.
Bạn cùng bàn vừa uống bánh trôi hoa quế rượu ngọt vừa nói với Lục Linh: “Trời ạ, tớ chưa từng uống rượu ngọt nào ngon như vậy. Lúc trước căn tin có bán rượu ngọt, tớ thử một ly, cảm thấy mùi vị cũng thường thôi,
có một chút hơi men cay nồng. Mặc dù không đến mức là không thích,
nhưng cũng gần như vậy.”
“Lúc đó tớ còn nghĩ loại rượu ngọt này giống như sữa đậu nành đối với người thành phố, chỉ có người địa phương thích uống, những người khác không có phúc mà hưởng thụ.”
“Nhưng cậu nhất định phải thử ly rượu ngọt này, thật sự cực kỳ ngon, không có chút đắng hay chát nào, cũng không có vị lạ, trong miệng toàn bộ đều là mùi thơm. Cả một người không phải rất thích uống rượu ngọt như tớ đều có thể thưởng thức được, cậu hẳn là phải tưởng tượng được hương vị của ly rượu này.
Bạn cùng bàn đang uống bánh trôi hoa quế rượu ngọt, đột nhiên cảm thấy ống hút quá nhỏ, khiến cậu ta hút không được sảng khoái. Vì vậy liền xé cả màng ép ly, bắt đầu uống cả tấn.
Ly Bánh trôi hoa quế rượu ngọt rất nhanh đã thấy đáy.
Có khoa trương đến vậy sao?
Ban đầu Lục Linh vốn không cho là đúng, nhưng mùi hương thoang thoảng trong không khí cho cậu ấy biết, rượu ngọt này dễ ngửi.
Cậu không thích mùi rượu, rất mẫn cảm đối với nó, thế nhưng lại không cảm thấy ly rượu này khó ngửi. Vốn dĩ mùi của rượu ngọt cũng không phải rất nặng. Hơn nữa nhờ có hương thơm hoa quế, hương thơm gạo nếp làm nhạt đi hơi men, khiến hương vị của loại rượu ngọt này càng cao một bậc.
Lục Linh cẩn thận nhìn chòng chọc bạn cùng bàn, cảm thấy biểu tình của đối phương vô cùng chân thật, không giống lừa cậu ấy. Vì vậy mới thoáng yên tâm.
Cậu ấy cúi đầu tự hỏi, nếu không… Thử xem đi, nếu như không thể uống có thể vứt.
Vì vậy cậu ấy nói với bạn cùng bàn: “Tớ cũng muốn thử, cậu đưa ly cho tớ đi.”
Ai ngờ bạn cùng bàn nghe lời cậu ấy nói xong, ngược lại sắc mặt nằng nề nhìn ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt chỉ còn một ít: “.... Nhưng, tớ cảm thấy hình như uống không đủ, nếu không anh Lục cậu đừng uống nhé.”
Lục Linh: "? ? ?"
Bạn cùng bàn gợi lên hứng thú của cậu ấy, cuối cùng không cho cậu ấy uống, đây còn là người sao?
Bạn cùng bàn nắm chặt ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt trong tay: “Lúc nãy cậu coi thường ly rượu ngọt này, bây giờ lại trèo không nổi đâu.”
Lục Linh: "... Tớ cảm thấy cậu đúng thật là có bệnh nặng."
Không có được mới là tốt nhất, vốn dĩ Lục Linh chỉ có năm phần hứng thú giờ đây đã tăng lên tám phần. Đang lúc cậu ta muốn vươn tay cướp lấy, bạn cùng bàn đã tiên hạ thủ vi cường[1], lấy ống hụt chọc vào ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt, hút một ngụm lớn.
[1] Tiên hạ thủ vi cường; ra tay trước thì chiếm được lợi thế

Bạn cần đăng nhập để bình luận