Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 257 - Vịt Quay Quả Mộc 11




Trong khi fan hâm mộ và đồng đội đang thả rắm cầu vồng, thế mà Tiêu Nam Ninh lại không phụ hoạ cùng bọn họ, ngược lại cúi đầu cầm điện thoại lên.
Đồng đội không nghe thấy Tiêu Nam Ninh nói lời nào, thế là tò mò hỏi: "Anh Tiêu, anh đang làm gì vậy?"
Tiêu Nam Ninh nói: "Tôi đang đặt thức ăn ngoài."
Đồng đội: "..."
Đám fan hâm mộ: "..."
Tiêu Nam Ninh làm mới lại ứng dụng, thấy không có món ăn nào xuất hiện, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia trống rỗng.
"Vừa nãy nói với tôi tiệm cơm Bạch Ký có bán thức ăn mang đi, các bạn fan hâm mộ vẫn còn ở trong livestream chứ? Tôi muốn hỏi các bạn, tiệm cơm Bạch Ký này mỗi ngày chỉ phục vụ món ăn buổi trưa thôi sao?"
[Trước mắt thì như vậy, nhưng mà chủ tiệm nói rằng về sau sẽ càng ngày càng nhiều hơn.]
Tiêu Nam Ninh không khỏi ngả người ra phía sau, dựa lưng vào ghế, thở dài một hơi: "Vậy lúc nào thì tôi mới có thể ăn được món vịt quay của tiệm cô ấy đây?"
Đám fan hâm mộ nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của Tiêu Nam Ninh, chợt rơi vào trầm tư thật sâu.
Chủ streamer quảng bá trò chơi vì một bữa cơm, mà ngay cả trò chơi cũng không muốn đánh, việc này không hợp lẽ thường đến mức nào chứ.
Từ đây về sau, truyền thuyết ăn người của tiệm cơm Bạch Ký lại lên một bậc thang. Vì để giữ chân chủ streamer của họ duy trì như bình thường, mà không ít fan hâm mộ đã gửi các bình luận lên livestream, nói chủ streamer của họ tuyệt đối không nên đặt đồ ăn bán mang đi của tiệm cơm Bạch Ký.
Phía trước chính là Địa ngục!
Nhưng họ lại quên một từ - đó là phản nghịch.

Kể từ khi Chu Hiểu Khải đề cập đến tiệm cơm Bạch Ký trong cuộc phỏng vấn, nhiều sinh viên của Đại học Khoa học và Kỹ thuật đã biết đến cái tên tiệm cơm Bạch Ký.
Sau khi xem tin tức này, bọn họ không nhịn được mà cười ha ha, tưởng rằng tin tức này là một trò đùa, nhưng không ngờ lại có người theo dõi.
Có một người đã đăng trên diễn đàn rằng sinh viên đại học và bạn bè của mình trở mặt với nhau chỉ vì một phần thịt kho tàu, khiến bọn họ á khẩu, cảm thấy khó có thể tin. Vì để giải quyết những nghi hoặc của bọn họ, một sinh viên đã đến tiệm cơm Bạch Ký dùng bữa và chụp rất nhiều bức ảnh đem về.
Các món ăn trong bức ảnh đều đủ mùi, đủ vị, từ cách trình bày đến trang trí, mùi thơm giống như muốn tràn ra bên ngoài, khiến người ta phải sửng sốt.
Không ít sinh viên của Đại học Khoa học và Kỹ thuật nghĩ thầm: Tiệm cơm Bạch Ký này...hình như ngon thật.
Là một sinh viên đại học, cấp độ bận rộn của bọn họ tương đương với cấp độ bận rộn của Schrödinger[1], có thể rất bận bịu, cũng có thể rất thong thả.
[1] Schrödinger: một nhà vật lý người Áo
Tần Hạo là một phú nhị đại, trong nhà có mỏ, hay khoe khoang, quan hệ tốt với bạn cùng phòng, nên thường mời bọn họ ăn cơm.
Khi nhìn thấy hình ảnh trên diễn đàn, trong lòng không khỏi dấy lên sự hiếu kì, đồ ăn ở quán cơm nhỏ này có vẻ không thua gì mấy nhà hàng cao cấp.
Vì vậy, anh ta đã gọi bạn cùng phòng của mình đi đến tiệm cơm Bạch Ký, muốn tìm hiểu thực hư xem thế nào.
Khi Tần Hạo nhìn thấy vẻ bề ngoài của tiệm cơm Bạch Ký, trong lòng cảm thấy có chút không ổn, liền quay sang nói với bạn cùng phòng: "Hay thôi, tiệm cơm này hẳn là tiếp thị, một tiệm cơm nhỏ như ruồi này sao có thể làm ra được món ăn đẹp như thế chứ?"
Ngay khi Tần Hạo muốn rời đi, bạn cùng phòng đã nắm lấy cánh tay của anh ta và nói rằng: "Anh Hạo, cậu xem món ăn trên bàn của bọn họ chả khác trong ảnh là mấy, chắc không phải là lừa gạt đâu."
Tần Hạo nhìn theo hướng bạn cùng phòng chỉ, phát hiện món trên bàn của nhóm khách y hệt như trong ảnh.
Món thịt kho tàu có màu đỏ tươi, được bao phủ bởi một lớp nước thịt, trông rất mềm mịn, chỉ cần nhìn qua thôi là người ta đã có thể hình dung ra được hương vị của món thịt kho tàu này tuyệt đến cỡ nào rồi.
Tần Hạo nghĩ lại không rời đi nữa, mà mang theo bạn cùng phòng vào trong gọi đồ ăn. Anh ta bước đến quầy thu ngân và hỏi Bạch Nhất Nặc: "Nơi này của các người có món nào đặc trưng không?"
Tô Mạt Mạt đang dọn dẹp bát đĩa bên cạnh, nghe được lời của Tần Hạo, liền nhiệt tình nói: "Không có món nào đặc trưng cả. Món nào chủ tiệm làm cũng đều siêu ngon."
Bạch Nhất Nặc chỉ vào thực đơn bên cạnh, nhìn Tần Hạo nói: "Ở đây có thực đơn, cậu có thể chọn món mình thích."
Món ăn ở bên trên không nhiều, nhưng cũng không ít, khoảng chừng hơn mười món với các mức giá khác nhau.
Tần Hạo nhìn món ăn bên trên một lát, sau đó quay đầu nhìn bạn cùng phòng: "Các cậu gọi món đi."
Đám bạn cùng phòng gọi món họ muốn, Tần Hạo bởi vì khẩu vị gần đây không tốt, nên chỉ chọn một phần vịt quay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận