Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 263 - Vịt Quay Quả Mộc 17




Bởi vì tiệm cơm Bạch Ký là một tiệm cơm, khói lửa mịt mù, nếu không chú ý vệ sinh, hiển nhiên sẽ có rất nhiều dầu mỡ chồng chất. Thế nhưng tiệm hoa tươi lại không gặp rắc rồi về dầu mỡ, dì Triệu lại rất thích quét tước vệ sinh, tiệm hoa vô cùng sạch sẽ, khiến người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Tuy rằng dì Triệu không có xài nước hoa, nhưng mà trong tiệm hoa tươi rất nhiều, làm cho cả căn nhà đều tràn ngập một mùi hương hoa mê người.
“Diện tích hai tiệm chúng ta gần giống nhau. Nếu cháu muốn làm cửa tiệm lớn hơn, có thể dỡ bỏ tường liên thông giữa hai tiệm.”
“Này không tốt lắm.” Bạch Nhất Nặc lo lắng nói: “Cái này đối với sau này dì mở lại tiệm hoa không tiện.”
Dì Triệu thản nhiên nói: “Thật ra dì không tính trở lại Hải Thị, cho dù quay lại, cũng không tính làm việc. Dì mệt nhọc hơn nửa đời người, hiện tại cũng đã đến lúc hưởng phúc.”
Dì Triệu vui mừng hớn hở nói: “Nếu như dì bất hòa cùng con dâu, dì sẽ trở về với chị em già. Dì còn có một căn hộ ở phía sau tiểu khu, dì và mấy chị em già có thể chiếu cố lẫn nhau, rất thoải mái, dì vẫn luôn muốn đi Tây Tạng chơi.”
Tuy rằng dì Triệu đã hơn sáu mươi, nhưng lại không thấy quá già. Được bảo dưỡng tốt, hơn nữa tâm tình luôn tươi trẻ, thoạt nhìn chỉ có năm mươi tuổi.
“Được rồi Nhất Nặc, nếu như cháu có tiền, có thể trực tiếp mua lại cửa tiệm này, dì sẽ giảm giá cho cháu, đảm bảo là thấp nhất.”
Kể từ khi dì Triệu muốn bán cửa tiệm này, truyền tin tức ra, có không ít người tìm tới cửa, giá càng lúc càng cao. Nhưng dì Triệu có cảm tình đối với cửa tiệm này, không muốn giao nói cho người không quen biết.
Khi dì Triệu nghe được Bạch Nhất Nặc muốn thuê cửa tiệm, ánh mắt sáng lên, nếu để cho Bạch Nhất Nặc tiếp nhận cửa tiệm này, bà ấy yên tâm.
Là bà ấy nhìn Bạch Nhất Nặc lớn lên, hiểu rõ, phẩm chất tốt, lại thích sạch sẽ, nhất định sẽ đối tốt với cửa tiệm của bà ấy.
Ngay từ đầu dì Triệu không nói chuyện bán cửa tiệm, chính là lo lắng Bạch Nhất Nặc không có nhiều tiền, dù sao làm hàng xóm bao nhiêu năm, bà biết tình huống của Bạch gia.
Dì Triệu suy nghĩ một chút, nói: “Tóm lại thuê cũng được, mua cũng được, chỉ xem cháu chọn cái nào, dì đều nghe cháu.”
Bạch Nhất Nặc không khỏi có chút xúc động, thật đúng là bà con xa không bằng láng giềng gần, lúc trước tang lễ của cha Bạch và mẹ Bạch, dì Triệu giống dì Lâm, đã ra không ít lực, hiện tại càng là vì cô mà suy nghĩ, khiến người ta cảm động.
Phòng ở Hải Thị mỗi ngày một tăng giá, nếu như có thể nhanh chóng mua tới, sẽ là một lựa chọn rất tốt.
Bạch Nhất Nặc tính một chút tiền tiết kiệm của mình, tuy rằng hai tháng nay kiếm được rất nhiều, khoảng chừng mấy chục vạn. Nhưng một gian cửa hàng ở Hải Thị tấc đất tấc vàng, hơn mấy chục vạn cũng không đủ.
Vậy chỉ còn cách cuối cùng —— Vay.
Tuy rằng mấy chục vạn không đủ mua cửa tiệm này, nhưng cũng đủ trả tiền đặt cọc.
Hai người nói chuyện với nhau một lúc, tìm được ngân hàng và đủ các bộ phận khác nhau để xử lý các loại thủ tục.
Qua nhiều ngày bận rộn, Bạch Nhất Nặc đã tiếp quản cửa tiệm này.
Bạch Nhất Nặc cầm lấy giấy chứng nhận bất động sản trở lại tiệm cơm Bạch Ký, Tô Mạt Mạt nhìn thấy giấy chứng nhận bất động sản trên tay Bạch Nhất Nặc, vui vẻ nói: “Bà chủ, chị mua nhà rồi.”
Bạch Nhất Nặc cười cười, có chút vui sướng nói: “Đúng vậy, chị phải trở thành nô lệ trong nhà, lát nữa chứng nhận bất động sản này phải giao cho ngân hàng làm thế chấp.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc nói những việc về cửa hàng cách vách cho Tô Mạt Mạt, Tô Mạt Mạt mới biết được Bạch Nhất Nặc nhiều ngày đi sớm về muộn như vậy là để làm gì.
Tô Mạt Mạt tiệm cơm Bạch Ký muốn mở rộng, hai mắt đều phát sáng: “Thật tốt quá, em cũng cảm thấy lúc trước tiệm cơm Bạch Ký có hơi nhỏ, có khi khách hàng nhiều đến mức em đều không thể xoay người, nếu như có thể mở rộng gấp đôi, em đây đã có đường sống.”
“Hiện tại bên kia còn chưa có trùng tu xong, chị còn chưa tìm công ty nội thất, chị muốn dỡ bỏ bức tường chính giữa, để hai nhà thành một thể thống nhất.”
Hai người nói chuyện không lớn, nhưng khách hàng ở gần vẫn nghe thấy.
Sau khi cha Từ nghe được Bạch Nhất Nặc nói, tinh thần lập tức phấn chấn: “Bà chủ, nếu như cô muốn tìm công ty nội thất có thể tìm tôi, tôi mở công ty xây dựng.”
Bạch Nhất Nặc tìm tên công ty mà cha Bạch nói, phát hiện đây lại là một công ty xây dựng niêm yết, danh tiếng rất tốt, đúng lúc có dịch vụ trang trí.
Nhưng mà công ty này trang trí đều là tiểu khu xa hoa.
Bạch Nhất Nặc hỏi: “Vậy chú bằng lòng tiếp nhận đơn hàng của tiệm chúng tôi sao?”
Cha Từ vỗ vỗ ngực: “Bao trên người tôi, bảo đảm làm cho cô bàn ghế ngăn nắp, không phạm lỗi lầm.”
Bạch Nhất Nặc phát hiện cho dù chính mình có nhu cầu gì, khách hàng của cô đều có cách đáp ứng, từ Tô Kiệt làm chương trình nhỏ cho cô, đến dì Triệu bán cửa tiệm cho cô, rồi đến cha Từ trang trí cho cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận