Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 92 - Bánh trung thu nhân thịt 2




Cô cắt thịt ba chỉ thượng hạng thành từng miếng lớn, bỏ vào trong nước, thêm hành lá và gừng cùng các nguyên liệu khác rồi bắt đầu đun, sau khi nấu sôi thì đổ nước đi, coi như đã chần xong. Chần nước có thể loại bỏ máu thừa trong thịt ba chỉ, làm cho thịt ba chỉ trở nên sạch sẽ hơn, hơn nữa có thể khử mùi hôi của thịt ba chỉ, giúp thịt ba chỉ đông lại. Nếu không được chần, khi nấu thịt sẽ dễ bị thối rữa.
Nhưng phân đoạn chần nước này cũng có rất nhiều điều lưu ý, ví dụ như hương vị của thịt ba chỉ khi chần qua nước lạnh và nước sôi hoàn toàn khác nhau. Có vài người thích đun sôi nước để nấu chín, nhưng làm như vậy sẽ dẫn tới nhiệt độ bên trong và ngoài thịt ba chỉ khác nhau, lớp da bên ngoài của thịt ba chỉ được trực tiếp nấu chín, thịt bên trong vẫn còn nguyên, tạp chất ở bên trong không ra được. Như vậy thì thịt sẽ rất khô, không tơi xốp.
Bạch Nhất Nặc sử dụng nước lạnh, như thế thịt ba chỉ được làm nóng đều, nhiệt độ bên trong và bên ngoài không chênh lệch lớn, khi nhiệt độ tăng lên, tạp chất bên trong cũng sẽ theo nhiệt độ đưa ra ngoài, khi ăn càng có độ đàn hồi, thịt hầm cũng càng tươi ngon hơn.
Sau khi cho thịt kho Đông Pha vào nồi, cô mới bắt đầu chuyển sang làm món khác.
Lúc mười giờ, Kỷ Tử Hoài tỉnh lại. Anh ấy nhìn trần nhà xa lạ, có chút mờ mịt, anh ấy đang ở đâu?
Đúng lúc này, anh ấy đột nhiên nghĩ tới, hoá ra vì mình nhận thầy, ở trong nhà Bạch Nhất Nặc. Sau khi nhớ ra, Kỷ Tử Hoài giơ tay lên nhìn đồng hồ, đến khi nhìn rõ con số trên mặt đồng hồ qua ánh mặt trời ngoài cửa sổ, con mắt của anh ấy lập tức trợn to. Sau đó bất thình lình vén chăn lên, ngồi dậy ở trên giường.
Hỏng bét, dậy muộn rồi!
Anh ấy lập tức đứng dậy và bắt đầu rửa mặt, bình thường anh ấy làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, luôn đi ngủ sớm và thức dậy sớm. Nhưng ở trong một môi trường không mấy quen thuộc, cảm thấy không quen, vì vậy tối hôm qua ngủ rất muộn, hôm nay cũng dậy muộn
Kỷ Tử Hoài giật tóc của mình, nhìn đồng hồ, trong lòng vô cùng phiền muộn. Ngày đầu tiên anh ấy đã thức dậy muộn như vậy, bà chủ chắc hẳn có ấn tượng không tốt về anh ấy.
Có khi nào Bạch Nhất Nặc sẽ trực tiếp đuổi việc anh ấy không, không cho anh ấy làm việc ở chỗ này nữa? Dù sao thì anh ấy cầu xin ở lại chỗ này, việc kinh doanh của Tiệm cơm Bạch Ký tốt như thế, chắc chắn không lo tuyển người. Bạch Nhất Nặc nhìn thấy thái độ làm việc của anh ấy kém cỏi như vậy, còn có thể có ấn tượng tốt với anh ấy sao?
Trong lòng Kỷ Tử Hoài thấp thỏm, nhanh chóng rửa mặt rồi mở cửa.
Không ngờ rằng vừa mới mở cửa, một mùi hương lạ lùng phả vào mặt.
Bầu không khí ngập tràn một mùi thơm ngon của thịt, khiến người ta không khỏi thèm thuồng ngay khi vừa ngửi thấy.
Anh ấy đi đến nhà bếp, mới phát hiện ra Bạch Nhất Nặc đang bận rộn ở trong bếp.
Cô thấy anh ấy tới, cũng không hề khó chịu như trong tưởng tượng của anh ấy, trái lại còn dịu dàng nở nụ cười: “Tối hôm qua ngủ ngon không?”
Kỷ Tử Hoài thẳng thắn nói: “Có chút không quen, cho nên tối hôm qua ngủ rất muộn, hôm nay dậy muộn quá, xin lỗi.”
Bạch Nhất Nặc nghe vậy, có hơi lo lắng: “Nếu như anh cảm thấy ngủ không được ngon, có thể trở về ngủ thêm một lát, bây giờ trong tiệm còn chưa bận gì. Chờ chúng ta ăn cơm trưa xong, sau khi tiệm cơm mở cửa, mới bắt đầu bận.”
Kỷ Tử Hoài nghe nói như vậy thì vội vàng lắc đầu: “Không sao đâu, bây giờ tinh thần của tôi tốt lắm.”
“Cô đang làm món gì vậy? Có mùi thịt, có phải là thịt lợn không?”
“Đúng vậy, tôi đang làm thịt kho Đông Pha, đã nấu trong hơn một giờ, đun thêm nửa tiếng nữa thì vớt ra khỏi nồi.” Bạch Nhất Nặc vừa trả lời, vừa rửa sạch cải thìa.
Thấy vậy Kỷ Tử Hoài không dám nhàn rỗi, lập tức kê một cái ghế ngồi bên cạnh giúp Bạch Nhất Nặc rửa rau. Bạch Nhất Nặc không lay chuyển được anh ấy, thấy tinh thần anh ấy đúng là khá tốt, nên yên tâm thuận theo anh ấy.
Sau khi có Kỷ Tử Hoài hỗ trợ, tốc độ nấu ăn của Bạch Nhất Nặc nhanh hơn trông thấy. Tay chân anh ấy linh hoạt, tốc độ học tập cũng nhanh. Sau khi cô nói rằng muốn anh ấy xử lý cải thìa như thế nào, cải thìa anh ấy chuẩn bị rất phù hợp với yêu cầu của cô.
Ban đầu Kỷ Tử Hoài nghĩ rằng mấy món ăn này là dành cho khách hàng trong tiệm, chỉ đến khi Bạch Nhất Nặc bưng chúng đến bàn ăn ở sân sau, anh ấy mới biết được thì ra là làm cho anh ấy.
Bạch Nhất Nặc làm ba mặn một canh, thịt kho Đông Pha, cá hấp, rau xanh xào tỏi và canh sườn hầm ngô, ba mặn một canh được đặt ngay ngắn ở trên bàn, màu sắc hương vị đều trọn vẹn, khiến người xem cử động ngón trỏ [1], không khí ngập tràn một mùi thơm say lòng người.
[1] Cử động ngón trỏ là một thành ngữ của người Trung Quốc, ban đầu chỉ điềm báo có đồ ăn ngon, sau mô tả sự xuất hiện của lòng tham khi thấy món gì ngon, sẵn sàng để thưởng thức. (Baike.soyou.com)

Bạn cần đăng nhập để bình luận