Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 273 - Rượu hoa cúc 1




Mẹ Tần và Tần Phóng cùng nhau đứng trước cửa Tần Hạo. Trong lòng bà ấy có cảm giác kỳ quái, không ngừng lẩm bẩm: “Đứa trẻ này thật kỳ lạ, vừa chạy ra ngoài một chuyến, trở về liền ở một mình trong phòng, không biết đang làm gì.”
Mẹ Tần không nhịn được gõ cửa, gọi: “Hạo Hạo, người giúp việc đã làm cơm xong rồi, cả nhà đều đang đợi mình con.”
Nhưng bất luận Tần Phóng và mẹ Tần gõ cửa thế nào, Tần Hạo vẫn không trả lời.
Mẹ Tần cảm thấy tim mình như mắc tới cổ họng, lo lắng nói: “Lần trước mẹ thấy một tin tức, nói là khi ngâm nước quá lâu, huyết áp lên cao, người sẽ té xỉu. Không phải Hạo Hạo đã xảy ra chuyện gì chứ!”
Tần Phóng nghe được lời mẹ Tần, nhíu nhíu mày, suy nghĩ một chút, trực tiếp vươn chân, dùng sức đạp cửa phòng.
Ầm một tiếng, cửa phòng theo tiếng mà mở.
“Hạo Hạo, mẹ vào nhé? Không phải con xảy ra chuyện gì đi?” Mẹ Tần lên tiếng hỏi.
Hai người một trước một sau đi vào phòng, vừa vào cửa ánh mắt đầu tiên đã thấy được Tần Hạo.
Tần Hạo lười biếng ngồi trên ghế, một hộp vịt nướng đặt trước mặt. Mỗi bên tay đều cầm một lớp bánh cuốn, một chút lại cắn bên trái, một chút lại cắn bên phải, ăn đến miệng toàn dầu mỡ.
Tần Phóng: "? ? ?"
Tần Hạo nghe được tiếng cửa bị đá, sợ đến mức đồ trong tay đều không cầm được, thoáng chốc rơi trên đĩa.
Tần Hạo vội vã tháo tai nghe xuống, nhìn thấy anh trai hung ác, hai chân thiếu chút nữa mềm nhũn: “Anh, sao anh đến đây?!”
Tần Phóng khiếp sợ nói: “Con mẹ nó anh cho rằng em xảy ra chuyện, kết quả em lại ở đây ăn cơm.”
Tần Hạo vội vàng giải thích: “Em, em đeo tai nghe không nghe thấy, không phải lỗi của em, đều do tai nghe.”
Tần Phóng cau mày, hung dữ trừng mắt nhìn Tần Hạo: “Ngu ngốc.”
Tần Phóng mắng em trai xong, quay đầu nói với mẹ Tần nói: “Mẹ, xem ra nó không có gì, nếu nó đã ăn rồi, chúng ta cũng đừng quan tâm đến nó, chúng ta đi thôi.”
Phản ứng của mẹ Tần không giống trong tưởng tượng của Tần Phóng, bà ấy không có vì nhìn thấy Tần Hạo an toàn mà buông lỏng, trái lại vô cùng kinh sợ.
Mẹ Tần đi đến bên cạnh Tần Hạo, chỉ vào vịt quay trước mặt anh ta, con ngươi chấn động: “Hạo Hạo tại sao con mua vịt quay không dẫn mẹ cùng ăn?”
Tần Hạo lúng túng không thôi, sờ sờ tóc chính mình: “Mẹ, một phần vịt quay quá ít, con ăn không đủ.”
Không phải là anh ta không muốn cùng mẹ ăn, nhưng vịt quay quả mộc của tiệm cơm Bạch Ký chỉ có hai mươi phần, anh ta đợi cả nửa ngày cũng chỉ chờ được một phần mà thôi. Một nửa đứa trẻ, ăn nghèo ông già, lượng cơm anh ta ăn rất lớn, một phần vịt quay quả mộc chỉ đủ nhét kẽ răng, không có dư để người khác ăn.
Mẹ Tần không khỏi cảm thấy có chút đau lòng. Lần trước Tần Hạo mua vịt quay quả mộc cho bà ấy, bà ấy vui vẻ biết bao nhiêu, hiện tại lại đau lòng bấy nhiêu.
Thì ra đây là con trai tốt của bà!
Mẹ Tần nghĩ đến hương vị của vịt quay quả mộc, đau lòng ôm ngực: “Đến một phần vịt quay con cũng không bỏ được chia cho mẹ, mẹ nhìn lầm con.”
Mẹ Tần tức giận rời khỏi phòng, còn lại hai người Tần Hạo và Tần Phóng mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Tần Phóng có chút mê man: "..."
Anh ấy chỉ là không về nhà một thời gian, làm sao mẹ và em trai đều trở nên kỳ quái.

Mẹ Tần tức giận rời phòng, cả ngày cũng không nói chuyện với Tần Hạo.
Cha Tần có chút không hiểu, vì vậy lén lút hỏi Tần Hạo đang co rúm lại đã làm gì sai, chọc phải mẹ Tần.
Tần Hạo ôm đầu hối hận không thôi: “Hôm nay con mua một phần vịt quay ở trong phòng ăn, bị mẹ phát hiện, con không nghĩ tới mẹ sẽ thích ăn vịt quay quả mộc của tiệm cơm Bạch Ký như vậy. Ba, nhất định ba cảm thấy chuyện mẹ tức giận rất thái quá đi, đây chẳng qua chỉ là một phần vịt quay mà thôi.”
Khiến Tần Hạo không tưởng tượng được chính là, cha Tần không đứng về phía anh ta, ngược lại nghiêm khắc trách cứ anh ta: “Làm sao con có thể đối xử với mẹ như vậy.”
Tần Hạo: "? ? ?"
Cha Tần yêu vợ: “Con biết lần trước sau khi mẹ con ăn xong vịt quay quả mộc, vui vẻ cả ngày? Đây là lần đầu tiên ba nhìn thấy bà ấy vì món ăn này mà không giảm cân. Con tháng này, không, về sau tiền tiêu vặt của con đều không có, cho đến khi con dỗ được mẹ con.”
Nội tâm Tần Hạo nước mắt rơi đầy mặt, tại sao anh ta lại thảm như vậy?
Ăn vụng thịt quay quả mộc nhất thời sảng khoái, sau hỏa táng tràng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận