Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 469 - Sủi cảo và bánh trôi 19




[Chẳng trách streamer kinh ngạc như vậy, lúc tôi mới nhìn cũng đơ ra luôn. Nó không phải loại giật tít, hình dáng của nó thực sự giống như một đĩnh vàng tròn vo.]
[Là một người từng làm sủi cảo hình đĩnh vàng, tôi xin nói ra suy nghĩ của mình. Xem ra bà chủ không chỉ tạo hình đẹp mà còn phí công sức ở việc tạo màu. Sở dĩ vỏ ngoài của sủi cảo hình đĩnh vàng có màu vàng là do dùng nước cà rốt nhào bột, nước cà rốt ít hay nhiều đều không đạt được hiệu quả chân thật này.]
[Các bạn đã nói hết lời nên nói rồi, nhưng lại quên không nói độ lửa. Sủi cảo này được định hình rất khá, chỗ rìa không bị xẹp xuống. Bà chủ đã nắm chắc độ lửa tốt nhất rồi.]
Trương Mộng Mộng nhìn sủi cảo hình đĩnh vàng trước mặt, thậm chí không biết nên xuống tay như thế nào, cảm giác nếu như mình động đũa thì sẽ phá hủy đĩnh vàng tựa như tác phẩm nghệ thuật này.
Cuối cùng, ý nghĩ muốn ăn đã chiếm thượng phong. Trương Mộng Mộng cầm đũa lên nhanh chóng gắp một cái sủi cảo hình đĩnh vàng bỏ vào trong miệng, đến khi sủi cảo hình đĩnh vàng vào miệng, cô ấy lập tức kinh ngạc nói: "Ngon quá.”
Theo động tác nhai của cô, nước thịt dồi dào trong sủi cảo hình đĩnh vàng chảy ra. Thịt heo ngon, tể thái nhẹ nhàng khoan khoái. Tể thái hóa giải vị mặn một cách tài tình, cân đối dinh dưỡng, lại tăng thêm vị tươi, chỉ có thể dùng dệt hoa trên gấm để hình dung.
Trương Mộng Mộng ăn xong một cái sủi cảo chỉ với hai ba miếng rồi siết cằm của mình như có điều suy nghĩ.
Khán giả thấy cô ấy bất động thì hết sức tò mò.
[Vì sao ngày hôm nay BJ ăn chậm như vậy, lẽ nào sủi cảo hình đĩnh vàng không hợp khẩu vị của cô ư? Không thể nào, tôi nhìn phần sủi cảo hình đĩnh vàng này thôi cũng thấy đói bụng.]
Trương Mộng Mộng: "... Tôi còn lâu mới là BJ! Tôi là streamer du lịch chính cống đấy nhé.”
[Ừ ừ, cô vui là được rồi.]
Cô ấy nhìn bình luận, cảm thấy đau đầu, dường như từ sau khi gặp được tiệm cơm Bạch Ký, cái danh kẻ tham ăn trên người cô ấy đã không thể tẩy sạch rồi.
Trương Mộng Mộng thở dài, giải thích nguyên nhân vừa rồi mình trầm mặc: "Các bạn ăn sủi cảo không kèm dấm ư? Lần nào ăn sủi cảo tôi cũng đều ăn kèm dấm. Trước khi ăn sủi cảo hình đĩnh vàng, tôi phát hiện chung quanh không có dấm, đang chuẩn bị hỏi bà chủ dấm nhưng sau khi ăn một cái sủi cảo hình đĩnh vàng, tôi cảm thấy không thể ăn dấm nữa.”
[Vì sao? Dấm và sủi cảo không phải tuyệt phối ư?]
Trương Mộng Mộng nói: "Trước đây tôi ăn sủi cảo kèm dấm là bởi vì cảm thấy mùi vị của sủi cảo có phần đơn điệu, cũng khá tanh mặn, cần dùng mùi vị mãnh liệt để điều hòa cho bớt ngấy. Thế nhưng mùi vị bên trong sủi cảo hình đĩnh vàng này đã quá ngon rồi, hơn nữa không khiến người ta cảm thấy ngấy, vào miệng cực kì thoải mái. Nếu như ăn dấm với sủi cảo này quả là phung phí của trời.”
Trương Mộng Mộng chỉ vào người chung quanh nói: "Các bạn xem, những vị khách này có ăn kèm dấm không?”
Khán giả nhìn về phía những vị khách khác theo màn hình, phát hiện trước mặt người đang ăn sủi cảo thật sự không có đồ gia vị thông thường như dấm và dầu ớt.
Những vị khách này thong thả ăn sủi cảo của mình, tốc độ trên tay không hề chậm, biểu cảm trên mặt vô cùng thỏa mãn. Điều khiến người ta lấy làm lạ hơn là những vị khách này đều không xem điện thoại, dường như xem điện thoại sẽ ảnh hưởng đến việc thưởng thức ẩm thực của họ vậy.
Đối với khán giả mà nói, đây là điều không thể tưởng tượng nổi, ăn nào có vui như nghịch điện thoại?
Xem ra sủi cảo này... dường như thực sự vui hơn so với nghịch điện thoại.
Khán giả mơ hồ, có phần hiểu điều Trương Mộng Mộng nói.
Sau khi Trương Mộng Mộng trò chuyện với khán giả xong liền tiếp tục giải quyết sủi cảo nóng hổi. Cô ấy vừa ăn từng miếng to vừa nghĩ, nếu như có thể ăn được sủi cảo như thế hàng ngày thì tốt rồi hu hu hu.
Khi Trương Mộng Mộng cơm nước xong chuẩn bị đi, cô ấy đột nhiên phát hiện có một vài khách mang theo một cái túi trong suốt bịt kín trong tay, phía trên có logo của tiệm cơm Bạch Ký, bên trong chứa rất nhiều sủi cảo.
Thế là Trương Mộng Mộng hỏi Tô Mạt Mạt đi ngang qua: "Chào cô, xin hỏi bọn họ cầm gì vậy?”
Tô Mạt Mạt nói: "Đây là sủi cảo bán thành phẩm mà bà chủ chúng tôi làm, lấy về nấu xong là có thể ăn.”
Hai mắt Trương Mộng Mộng tỏa sáng, kéo Tô Mạt Mạt lại hỏi: "Tôi có thể mua không?”
Tô Mạt Mạt nói: "Cô đến phòng bếp tìm bà chủ lấy một túi sủi cảo, tôi tính tiền cho cô.”
Bạch Nhất Nặc đang nấu cơm trong phòng bếp, bởi vì bây giờ không phải là giờ cơm, hơn nữa Kỷ Tử Hoài học rất nhanh, đã có thể tiếp nhận rất nhiều công việc của cô. Cô không có gì phải vội vàng, động tác nấu ăn trở nên chậm hơn nhiều, tràn đầy vẻ nhàn hạ thoải mái.
Cô băm thịt gà và thịt cá thật nhuyễn, bọc các loại thịt băm trên trứng cút, sau đó bỏ viên thịt lên cái mâm bên cạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận