Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 194 - Khô bò xé sợi 24




“Mẹ, mẹ đừng ăn nữa, con đổi phần thức ăn khác cho mẹ.”
Tô Mạt Mạt vội vàng đi tới trước mặt mẹ mình, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ của mẹ cô ấy lúc này, thì cô ấy đứng ngây người tại chỗ.
Mẹ Tô đang không ngừng ăn lát khô bò xé sợi, một lát rồi lại một lát, sau một hồi ăn, quả thực là không chịu nổi vị cay này nên bà ấy nhanh chóng bưng chén cơm lên và ăn một miếng cơm.
Mẹ Tô không ngừng hít hà: “Hít hà, hít hà.”
Khuôn mặt đoan trang, tao nhã khi nãy của mẹ cô ấy vì ăn mà trở nên đỏ bừng, trên trán bà ấy lấm chấm những giọt mồ hôi, nhưng tốc độ ở tay bà ấy thì không hề chậm lại.
Tô Mạt Mạt: “...” Xem ra sự lo lắng của cô ấy là không cần thiết rồi.
... ... ... ... ...
Lúc rảnh rỗi, Tô Mạt Mạt đã tới tìm mẹ mình, cô ấy do dự không biết nên nói chuyện của mình như thế nào cho mẹ nghe. Mẹ cô ấy là hổ mẹ, mặc dù bà ấy rất yêu cô ấy nhưng bà ấy cũng nghiêm khắc với cô ấy, đối với việc cô ấy làm nghề phát sóng trực tiếp cũng bị phê bình úp mở, bà ấy cảm thấy công việc đó không chính đáng.
Ở trong mắt bà ấy, chắc chắn công việc này còn tệ hơn so với làm việc phát sóng trực tiếp.
Mặc dù cô ấy rất thích công việc hiện tại, nhưng là chưa chắc là mẹ cô ấy đã hiểu.
“Mẹ mới vừa thấy con bưng dĩa ở đây, tại sao con phải làm như vậy, gần đây không phải con vẫn đang làm phát sóng trực tiếp sao?"
Tô Mạt Mạt thở dài một hơi, trong đầu nghĩ rốt cuộc cũng đã tới, vì vậy cô ấy nói: “Mẹ, thật ra thì tạm thời con không muốn làm phát trực tiếp nữa, mẹ cũng biết, con không thể chịu nổi sự chú ý của nhiều người như vậy, điều này sẽ mang đến áp lực rất lớn cho con, nên con muốn làm nhân viên phục vụ ở tiệm cơm Bạch Ký trước để con bình tĩnh một thời gian.”
Tô Mạt Mạt vốn tưởng rằng mẹ cô ấy sẽ lập tức phản đối, nhưng mẹ Tô lại đồng ý ngay: “Được
Lần này, đến lượt Tô Mạt Mạt cảm thấy không hiểu.
Mẹ Tô nói: “Có phải con nghĩ là mẹ sẽ phản đối quyết định của con không.”
Tô Mạt Mạt vội vàng gật đầu một cái: “Dạ dạ.”
Mẹ Tô thở dài một hơi rồi nói: “Sau khi mẹ thấy con bị chứng biếng ăn và gầy đi nhiều, mẹ đau lòng không thôi, mẹ cũng bắt đầu suy nghĩ lại xem có phải việc giáo dục của mẹ đối với con có vấn đề gì hay không mới khiến con gặp nhiều áp lực như vậy.”
“Mẹ, mẹ không có mang áp lực đến cho con mà.”
“Vậy thì tốt.” Mẹ Tô thở phào nhẹ nhõm: “Bây giờ mẹ thấy con được vui vẻ là quan trọng nhất. Con muốn làm gì thì cứ mạnh tay làm đi, mẹ sẽ không can thiệp vào chuyện của con.”
“Dạ.” Tô Mạt Mạt vui mừng không thôi, quả nhiên là mẹ của cô ấy rất yêu cô ấy.
Nhưng mà ngay lúc này, mẹ Tô lại nói: “Món khô bò xé sợi khi nãy rất ngon, mẹ mới vừa search thử, phát hiện tiệm này không có dịch vụ giao đồ ăn, thật đáng tiếc... nếu con làm nhân viên phục vụ ở chỗ này, con có thể mua đồ ăn cho mẹ không?”
Tô Mạt Mạt: “...”
Tô Mạt Mạt không khỏi hoài nghi việc mẹ cô ấy đồng ý với cô ấy, rốt cuộc là bởi vì nghe theo nguyện vọng của cô ấy, hay là vì ăn cơm ở tiệm cơm Bạch Ký?
Nhưng mà đây vẫn chưa là điều đau lòng nhất, mẹ Tô có vặn hỏi Tô Mạt Mạt một phen, biết được lý do cơ thể của Tô Mạt Mạt đang dần chuyển biến tốt là bởi vì bà chủ đã nấu thuốc cho cô.
Mẹ Tô đoan trang tao nhã hắng giọng một cái, rồi cất giọng có chút mong đợi: “Mạt Mạt, thứ thuốc đó, mẹ có thể ăn không?”
Tô Mạt Mạt: “?”
Sau khi Bạch Nhất Nặc giải thích thuốc không thể tùy tiện cho người khác ăn, thì Tô Mạt Mạt lại thấy mẹ cô ấy thở dài một cách nặng nề, vẻ mặt thì đầy sự tiếc nuối.
Tô Mạt Mạt không khỏi suy nghĩ về cuộc sống, thậm chí ngay cả thuốc của cô ấy mà mẹ cũng muốn cướp, cô ấy cứ nghĩ là tình cảm giữa hai mẹ con rất thắm thiết, thế nhưng thật ra là làm từ nhựa sao?
... ... ... ... ... ... ...
Mẹ Tô là một người sành ăn, nhiệt tình thức ăn ngon, là một mười phần ăn hàng.
Mặc dù món khô bò xé sợi đối với bà ấy mà nói thì có hơi cay, nhưng mùi vị món khô bò xé sợi khá phong phú, không chỉ đơn thuần là cay không, mà vừa tê tê vừa cay vừa thơm lại vừa ngon, mùi vị vô cùng đặc biệt, khiến cho bà ấy vừa ăn một lần đã thích cái mùi vị này, cả người như mở ra cánh cửa bước vào thế giới mới.
Vì vậy mà mẹ Tô đã mua rất nhiều khô bò xé sợi và mang về khách sạn nơi mà Tô Mạt Mạt đang ở, dự định ở cùng với con gái một khoảng thời gian ngắn.
Tô Mạt Mạt thì khác với mẹ Tô, cô ấy có khả năng ăn cay rất tốt. Phải không đến chính là tốt nhất, qua nhiều ngày ở tiệm cơm Bạch Ký, món ăn mà cô ấy thèm ăn nhất chính là món khô bò xé sợi mà Bạch Nhất Nặc không để cho cô ấy ăn. Lúc mẹ Tô bảo cô ấy đề cử món ăn cho bà ấy, trong đầu cô ấy cứ nghĩ tới một món ăn, đó chính là khô bò xé sợi.
Bởi vì bản thân thịt bò ít mỡ, sợi dài, càng nhai càng thơm, cả căn phòng trong khách sạn cũng tràn ngập mùi của món khô bò xé sợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận