Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 278 - Rượu hoa cúc và bánh dày đường đỏ 3




Buổi chiều quay mấy cảnh cuối cùng của nam chính và nữ chính.
Sau khi từ thiếu nữ bình thường trở nên xinh đẹp, nữ chính thổ lộ với nam chính mà mình vẫn luôn yêu thầm.
Thật ra nam chính đã thích nữ chính từ lâu rồi, thích từ lúc nữ chính còn mang dáng vẻ bình thường, nhưng bởi vì nguyên nhân gia đình nên anh ta không thể thổ lộ tấm lòng với nữ chính. Khi nữ chính tỏ tình, anh ta chỉ có thể nén đau đớn mà từ chối cô ta.
Nữ chính đau khổ chạy đi, còn lại nam chính một mình đau lòng.
Cảnh này là một trong những cảnh quan trọng nhất của cả bộ phim truyền hình, là cảnh nổi tiếng của cả bộ phim truyền hình.
Sau khi Trương Nhất Tiệp hít sâu một hơi, nhẩm lại lời thoại của mình một lần trong lòng rồi đi vào trường quay.
Mắt nữ chính Phương Duyệt sáng ngời, mặt lộ vẻ mong mỏi: “Từ lúc vừa vào cấp ba mình đã bắt đầu thích cậu rồi, mình thích cậu tròn ba năm. Thế nhưng mình xấu xí, vô cùng tự ti, cho nên mới không bày tỏ. Bây giờ kì thi đại học đã kết thúc, có lẽ chúng ta không còn cơ hội gặp mặt nữa, mình không muốn khiến bản thân phải hối hận, mình muốn nói cho cậu biết rằng mình thích cậu!”
Trương Nhất Tiệp nhìn Phương Duyệt, nét mặt như gió như mây, lông mi khẽ rung lên.
Xin lỗi, tôi không thể chấp nhận cậu, Trương Nhất Tiệp nghĩ.
“Xin lỗi, tô không thể chớ nhạn cạu.” Trương Nhất Tiệp nói.
Phương Duyệt: “???”
Đạo diễn cùng với nhân viên công tác: “???”
“Cut!”
Đạo diễn cầm cái loa bên cạnh lên, hô to về phía Trương Nhất Tiệp: “Cậu nói chuyện kiểu gì đấy?”
Trương Nhất Tiệp nghe thấy lời miệng mình nói ra, cực kì sợ hãi: “Đạo dĩn, tôi cũng không bít là kỉu dì.”
Sao anh ta lại nói ngọng rồi? Trương Nhất Tiệp liền vội vàng che miệng mình, cả người ngây ngốc. Anh ta cảm giác miệng mình như bị người khác khống chế, hoàn toàn không nghe theo lời chỉ huy của mình.
Sau một phen rối loạn, việc quay chụp tạm dừng, đạo diễn tìm Trương Nhất Tiệp hỏi nguyên do, thế mới biết Trương Nhất Tiệp uống rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký mới biến thành bộ dạng này.
Đạo diễn: “...”
Lúc đầu đạo diễn có phần cạn lời, thế nhưng sau khi nghe thấy từ then chốt tiệm cơm Bạch Ký thì ánh mắt sáng lên: “Cái gì? Tiệm cơm Bạch Ký có rượu hoa cúc? Tôi không biết đấy.”
Tiếng đạo diễn rất lớn, tất cả mọi người ở đoàn phim nghe thấy.
Tất cả mọi người trong đoàn phim đều biết nam chính nói ngọng là bởi vì uống rượu hoa cúc của tiệm cơm Bạch Ký rồi!
Trương Nhất Tiệp: “...” Nguy rồi! Bị họ biết mình len lén gọi đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký rồi!
Quả nhiên, nhân viên công tác nhao nhao thổn thức không ngớt đối với nam chính.
“Trương Nhất Tiệp, tôi không ngờ cậu lại len lén ăn gian.”
“Trương Nhất Tiệp cậu đúng là không chịu thua, thế mà tôi còn đặt tiền cược cho cậu, cược cậu một ngày nào đó có thể rút thăm được đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký, hoàn thành nguyện vọng.”
Thế rồi Trương Nhất Tiệp liền trở thành đề tài câu chuyện lúc nhàn rỗi của tất cả đoàn phim, bây giờ ai cũng biết nam chính không chịu thua, len lén gọi đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký.
Trương Nhất Tiệp: “...” Anh ta hận rượu hoa cúc!
...
Thời gian quay Khoảnh khắc của mối tình đầu không dài, rất nhanh đã quay xong. Tuy là đoàn phim vừa nhỏ vừa nghèo nhưng vẫn có một khoản kinh phí tuyên truyền, thế là thành viên sáng tạo của cả đoàn phim đều lên một show nhỏ.
MC hỏi các diễn viên chính dựa theo kịch bản: “Mọi người có sở trường gì có thể biểu diễn cho khán giả không?”
Trương Nhất Tiệp nghĩ đến lời thoại trong kịch bản, lập tức nói: “Bơi lội.”
Phương Duyệt cười nói: “Thật ra tôi cũng biết một chút.”
Thẩm Nghiên Nghiên giơ tay lên: “Tôi cũng biết, tôi cũng biết.”
MC phối hợp oa một tiếng: “Lợi hại như vậy à, vậy mau để các diễn viên chính của chúng ta thể hiện chút nào.”
Trương Nhất Tiệp cầm đồ bơi mà nhân viên công tác đưa cho anh ta, đi tới phòng thử quần áo, nhưng điều làm anh ta không tưởng tượng được là anh ta lại không mặc nổi bộ quần áo này!
Quá đáng ghét! Nhất định là có người đã đổi quần áo của anh ta thành cỡ nhỏ hơn.
Anh ta còn chưa chính thức vào vòng giải trí, đã bắt đầu đối mặt với trò đấu đá trong vòng giải trí rồi!
Nhiếp ảnh gia đang chờ ở ngoài phòng thử quần áo, chuẩn bị quay chụp cảnh nam chính sau khi thay quần áo xong.
Điều làm nhiếp ảnh gia không tưởng tượng được là nam chính không đi ra ngay, ngược lại lặng lẽ thò đầu ra từ bên cạnh cái rèm, nhỏ giọng nói: “Tôi không mặc vừa bộ quần áo này.”
Nhân viên công tác bên cạnh nghe thấy lời nói của Trương Nhất Tiệp bèn đi tới, vẻ mặt mê man nói: “Nhưng kích cỡ tôi chuẩn bị cho anh chính là số đo anh báo với tôi mà.”
“Làm sao có thể? Ba vòng tôi báo cho anh là xx, xx, xx!”
“Bộ quần áo đó chính là xx, xx, xx.”
Trương Nhất Tiệp: “???”

Bạn cần đăng nhập để bình luận