Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 533 - Cháo mồng tám tháng Chạp 12




Quý Dư Trì có phần chẳng hiểu ra làm sao, trầm mặc thật lâu rốt cục mở miệng: “Em không phải là fan hâm mộ của anh ư?”
Anh ta đang thấy hiện trường fan hâm mộ trèo tường đấy à?
Đại fan khoát khoát tay, thờ ơ nói: “Anh à, chờ sau khi anh trở về giới, em lại hâm mộ anh. Bà chủ Bạch, có thể kí tên cho tôi không? Mẹ tôi cực kì thích cô, bảo tôi nhất định phải lấy được chữ kí đấy.”
Đại fan xem Đêm tìm vị vốn là muốn xem khán đài liệu có Quý Dư Trì hay không, kết quả xem một lúc, đột nhiên bị tuyển thủ bắt mắt nhất thu hút. Cô ta hoàn hồn lại, cảm giác trái tim mình đập thình thịch thình thịch, tìm về cảm giác kích động đã lâu không xuất hiện, thế là tuyên bố ngay trước mặt người nhà ở đó rằng mình phải tới xem hiện trường.
Người nhà rất bất mãn với việc cô ta theo đuổi minh tinh, liền vội vàng ngăn cản. Đại fan nói mình muốn đi xem Bạch Nhất Nặc, người mẹ không đồng ý nhất lại là người đầu tiên bằng lòng.
Bạch Nhất Nặc tinh xảo, khí chất dịu dàng, thoạt nhìn không có tính công kích, các bề trên thích nhất là con cháu như vậy.
“Ôi, cô bé này rất thú vị, con đi mua phần cơm cho mẹ đi, nếu như không mua được thì xin chữ kí về đây.”
Đến khi Bạch Nhất Nặc bị nhân viên công tác gọi đi, đại fan nhìn thấy Quý Dư Trì còn chưa đi, thế là hạ giọng, lặng lẽ nói: “Anh ơi, anh đừng giận, em cổ vũ bà chủ của anh, bà chủ anh mà vui vẻ thì chẳng phải anh sẽ dễ sống hơn ư?”
Quý Dư Trì: “...”
Sở dĩ Bạch Nhất Nặc bị nhân viên công tác gọi đi là vì phải rút thăm. Quy chế thi đấu vòng thứ hai của Đêm tìm vị đã có thay đổi, áp dụng thi đấu 1v1. Chế độ chấm điểm cũng thay đổi, cuộc đấu của mỗi đôi tuyển thủ có năm vị giám khảo. Sau khi thưởng thức, mỗi vị giám khảo lựa chọn một món ăn, món ăn có nhiều số phiếu nhất sẽ giành được thắng lợi.
Sau khi Bạch Nhất Nặc đi tới phía hậu trường, cô thấy rất nhiều người quen mắt. Cô đang nhìn người khác, người khác cũng đang nhìn cô. Từ khi cô đi vào hậu trường, ánh mắt của tất cả tuyển thủ bao gồm cả nhân viên công tác đều tụ ở trên người cô.
Họ đều đang tò mò người đã lấy được một trăm điểm này rốt cuộc là quái vật gì.
Lúc bấy đột nhiên có một người đi tới trước mặt cô, giọng điệu bình tĩnh: “Tôi sẽ thắng cô.”
Bạch Nhất Nặc ngẩng đầu nhìn người trước mặt, đối phương để tóc ngắn màu đen, con mắt màu xanh lam nom như biển cả sóng gợn lăn tăn.
Bạch Nhất Nặc nghĩ đến tư liệu mình thấy trên ti vi, người này tên là Khương Tân Di, là con lai Trung Anh, còn nhỏ hơn cô một tuổi. Không phải là tất cả con lai đều đẹp, đối phương thuộc về loại lai rất tốt này, kết hợp tất cả ưu điểm của hai bên cha mẹ, chọn lọc gen tốt.
Ngoại trừ cặp mắt xanh kia, những bộ phận còn lại của Khương Tân Di không nặng cảm giác lai, rất phù hợp với thẩm mỹ phương đông.
Sau khi nghe thấy lời anh ta, Bạch Nhất Nặc không hề tức giận, cười nói: “Được.”
Tính tình Khương Tân Di khá nóng nảy, nhìn thấy cô cực kì trấn định như thế thì có chút buồn bực: “Cô nghe thấy tôi nói như vậy, cô không tức giận sao?”
“Không đâu.” Bởi vì cậu không thắng được tôi. Bạch Nhất Nặc lặng lẽ nuốt nửa câu sau vào, không muốn quá kích thích đối phương.
Khương Tân Di là người không sợ gì cả, mặc dù biết thực lực của Bạch Nhất Nặc rất mạnh nhưng hoàn toàn không đấu với cô. Trước khi đi Khương Tân Di để lại một câu: “Nếu như lần này rút thăm có thể rút được cô thì tốt rồi.”
Nhưng không như mong muốn, Bạch Nhất Nặc rút thăm được số sáu mươi sáu, sẽ tiến hành thi đấu với số sáu mươi lăm.
Sau khi cô lấy thăm từ ống, đã có không ít người đồ dồn ánh mắt nhìn về phía này, sau đó xì xào bàn tán.
Tôn Thượng và Giang Minh cũng vào đợt thứ hai thi đấu. Lần trước Tôn Thượng ăn xong mì gạch cua Bạch Nhất Nặc làm, tuy thua thì thua rồi nhưng không có khúc mắc, tâm trạng thoáng hơn nhiều. Anh nhìn chằm chằm về phía Bạch Nhất Nặc, nhỏ giọng nói với người bên cạnh: “Chẳng biết là kẻ xui xẻo nào phải thi đấu với cô ấy.”
Từ sau khi ăn đồ Bạch Nhất Nặc làm, Giang Minh cũng đã biết thực lực của cô, sợ hãi trong lòng: “Tôi cũng không biết, kẻ xui xẻo thảm quá.”
Đợt thi đấu thứ hai là tiến hành thi đấu 1 vs 1, người thắng thăng cấp lên cuộc thi toàn quốc, người thua cuốn gói về nhà. Quy trình tranh tài như vậy có thể làm chương trình cuốn hút hơn, nhưng đối với một vài người mà nói sẽ trở nên rất tàn khốc, đó chính là người rút thăm phải đối thủ lợi hại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận