Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 227 - Thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo 3




Buổi sáng hôm nay, như thường lệ cậu bé mở điện thoại ra nhìn bình luận của mình một chút, phát hiện bình luận của mình lại được đẩy lên phía trên cùng, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi nhất. Dương Phàm không rõ nguyên do vò đầu, không biết vì sao, một lúc sau, cậu bé mới hiểu được lý do, hóa ra là dưới bình luận của cậu bé có một câu trả lời đặc biệt,
Bà chủ trả lời: [Trong tiệm đã có món mới, mong rằng có thể làm quý khách hài lòng.]
Sở dĩ bình luận này có thể trở thành một bài đăng hot, là vì bên dưới có rất nhiều khách hàng đã bình chọn.
[Vị khách này không chỉ được bà chủ lật thẻ bài, bà chủ còn vì cậu ta mà lên món ăn mới, chẳng lẽ vị khách này là Âu hoàng [1] sao, hít hít hít vận may.]
[1] Người gặp nhiều may mắn.
[Chủ thớt là con cưng của trời, hâm mộ.]
[Ngồi xếp hàng dưới gốc cây chanh, dưới cây chanh có tôi và cậu.]
[Bà chủ, tôi cũng có rất nhiều món muốn ăn, vì sao cô không làm cho tôi hu hu. Tôi là khách hàng lâu năm của Tiệm cơm Bạch Ký, tôi đã chi tiền cho Tiệm cơm Bạch Ký, tôi đã chảy nước miếng vì Tiệm cơm Bạch Ký!]
Dương Phàm mở menu thực đơn ra, phát hiện có tận hai món ăn mới, thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo, nhưng mà bây giờ chưa thể chọn, nhãn hiệu bên trên cho thấy đến mười hai giờ mới được vào mua.
Dương Phàm vô cùng mong đợi, đến cả leo rank cũng không muốn, hồi hộp chờ đến lúc mười giờ. Khi các món ăn xuất hiện tùy chọn, cậu bé lập tức thêm thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo vào giỏ mua hàng, bấm vào đặt hàng, tốc độ vượt qua 99.9% khách hàng.
Dương Phàm phát hiện sau khi thanh toán tiền, hai món ăn này đã không còn. Cậu bé không khỏi cảm thấy tự hào về tốc độ tay của mình, vui vẻ ra mặt, dương dương tự đắc.
Những người lớn ngốc nghếch, thời thế đã thay đổi. Thế giới này là của học sinh tiểu học!
...
Tiểu Mã là nhân viên giao hàng của Phi Điểu.
Hôm nay anh ta nhận được một đơn hàng đến tiệm cơm Bạch Ký. Bởi vì định vị cho thấy tiệm cơm Bạch Ký ở gần đây, khoảng cách rất ngắn.
Anh ta lựa chọn nhận đơn hàng xa lạ này.
Trước đây Tiểu Mã chưa từng giao đơn hàng ở khu trong thành, cũng không biết tên tuổi của tiệm cơm Bạch Ký, phải đi theo định vị mới tìm được tiệm cơm Bạch Ký.
Lúc anh ta nhìn thấy tiệm cơm Bạch Ký, không khỏi ngẩn người, tiệm cơm này sao lại đông khách như vậy?
Chợ đen nằm ở khu náo nhiệt, người đi lại đông đúc, nên việc nhiều người đứng trước cửa hàng cũng không phải chuyện gì lạ. Thế nhưng tiệm cơm Bạch Ký đã đông đến nỗi như trẩy hội, người xếp hàng dường như muốn dài đến đường đối diện.
Anh ta nhịn không được tò mò. Vì vậy tới gần hỏi người đang xếp hàng: "Anh trai, các người mua cái gì vậy?”
Anh trai nói: “Cậu không biết? Xem ra cậu không phải người ở đây, tôi đến mua cua hấp cam.”
Anh trai nhìn đồng phục giao hàng Phi Điểu trên người Tiểu Mã, tò mò hỏi: “Cậu không phải người giao hàng sao? Chẳng lẽ trước kia cậu chưa từng giao ở khu này à?”
Tiểu Mã gãi gãi đầu: “Không sai. Trước đây tôi không có giao ở đây.” Lẽ nào tiệm cơm Bạch Ký rất nổi sao? Nổi đến mức người giao hàng đến khu này đều biết?
Tiểu Mã nhìn điện thoại trong tay mình, nhấp vào doanh thu hàng ngày của tiệm cơm Bạch Ký: “Tiệm cơm Bạch Ký này cũng đâu phải tiệm ăn lớn gì, doanh thu hàng ngày không nhiều lắm, làm sao mọi người đều biết đến.”
Anh trai cười cười nói: “Nếu như cô chủ chịu để nhiều món lên thực đơn hơn, chắc chắn doanh thu của tiệm cơm Bạch Ký sẽ tăng nhanh.”
Tiểu Mã trước mắt sáng ngời: "Tiệm cơm Bạch Ký này làm đồ ăn ngon như vậy à, vậy anh mua cua hấp cam bao nhiêu tiền? Tôi cũng muốn thử xem.”
Anh trai nói giá tiền, cả người Tiểu Mã ngơ ngác, một cái cua hấp cam gần nửa ngày tiền lương của anh ta, ăn không nổi, ăn không nổi.
Anh trai còn nói: “Cua hấp cam tuy đắt nhưng bán rất chạy, mỗi ngày chỉ bán một trăm phần, đặt lên kệ không bao lâu liền bán hết. Cậu xem hàng ngũ này đều là người đến mua cua hấp cam.”
Tiêu Mã nhìn hàng ngũ không thấy cuối, có chút lơ đễnh, thầm nghĩ lời nói của anh trai cũng quá khoa trương. Hơn nữa anh ta còn nghe thấy tiệm cơm Bạch Ký làm đồ ăn không nhiều lắm, đã vậy bán còn đắt, anh ta đối với tiệm cơm Bạch Ký càng không cho là đúng.
Vì vậy anh ta nói: “Tiệm cơm Bạch Ký này cũng không phải là nhà hàng cao cấp gì, đồ ăn còn bán đắt như vậy, đây không phải chiêu trò tiếp thị đói[1] của bọn họ sao? Anh trai, anh đừng để bị thương gia lừa gạt. Tôi làm giao hàng, vô cùng hiểu rõ những kịch bản loại này.”
[1]"Hunger marketing", được áp dụng cho việc xúc tiến thương mại hàng hóa hoặc dịch vụ, đề cập đến việc các nhà cung cấp hàng hóa có chủ ý giảm sản lượng nhằm kiểm soát mối quan hệ cung cầu , tạo ra "ảo tưởng" về việc cung không đủ cầu, duy trì hình ảnh của sản phẩm và duy trì mức giá và tỷ suất lợi nhuận cao hơn của tiếp thị chiến lược.

Bạn cần đăng nhập để bình luận