Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 176 - Khô bò xé sợi 6




Sau khi đã suy tính được một lúc, cô nhìn Tô Mạt Mạt ở trước mặt và nói: “Về vấn đề ở trên người cô, cô có đi gặp bác sĩ chưa?”
Mặc dù Bạch Nhất Nặc cũng không nói ra là vấn đề gì, nhưng Tô Mạt Mạt biết cô đang nói tới chứng ngán ăn của cô ấy.
Tô Mạt Mạt gật đầu một cái: “Lúc trước tôi cho là vấn đề tâm lý, khi đi khám một vị bác sĩ tâm lý, cô ấy nghĩ chứng biếng ăn của tôi là do tâm bệnh, cần trừ tận gốc ngọn ngành, cho nên cô ấy có bảo tôi tạm ngừng phát sóng trực tiếp. Nhưng sau khi tôi tạm ngừng phát trực tiếp một khoảng thời gian, thì tôi phát hiện nó không có hiệu quả. Sau đó, tôi đã đi gặp rất nhiều bác sĩ ở bệnh viện tam giáp, bác sĩ đã kê cho tôi rất nhiều thuốc, nhưng vẫn không có hiệu quả. Sau khi mẹ tôi biết tôi bị chứng biếng ăn, mẹ tôi cũng đã tìm cho tôi rất nhiều phương thuốc cổ truyền, nhưng đến cả uống mà tôi cũng không nuốt nổi.”
Bạch Nhất Nặc nói: “Về chứng biếng ăn của cô, tôi có một cách.”
“Cách gì thế?” Đôi mắt của Tô Mạt Mạt sáng lên, cô ấy đã bị chứng biếng ăn hành hạ đã lâu, đi khám rất nhiều y bác sĩ mà vẫn không thể trị khỏi được, bây giờ lòng cô ấy đã như tro tàn, không ngờ Bạch Nhất Nặc lại nói có thể giúp cô ấy.
Bạch Nhất Nặc trả lời: “Thuốc.”
Kiếp trước, người trong hoàng cung ai cũng đều có quyền cao chức trọng, sau khi có tài sản và địa vị đạt đến mức độ nhất định, thì bọn họ sẽ theo đuổi việc chăm sóc sức khỏe và sống lâu hơn.
Mấy nữ quan ở Cục Thượng Thực đều biết chế thuốc.
Ở Cục Thượng Y có lưu truyền một truyền thống, mỗi người mới tới đây đều sẽ bị tiền bối nhắc nhở, tuyệt đối không được đi đến Cục Thượng Thực ở cách vách. Cục Thượng Thực đáng sợ hơn!
Sau đó, có người mới trong lúc vô tình đã ăn đồ ở Cục Thượng Thực, sau khi ăn xong thì trong lòng không ngừng khiển trách tiền bối, cũng vì tiền bối nói như vậy nên khiến anh ta bỏ lỡ Cục Thượng Thực.
Ở Cục Thượng Thực rất vui, các chị đều rất xinh đẹp, nói chuyện cũng dễ nghe, nấu thức ăn cũng ngon nữa nên anh ta rất thích nơi đó.
Sau khi mấy nữ quan thượng thực thiết lập mối quan hệ với anh ta xong, lúc đó mỗi người mới lộ ra mục đích thực sự của họ.
Người mới không ngừng thút thít, tiền bối tôi sai rồi, hóa ra bọn họ mưu toan dược liệu của tôi!
Hằng năm, người ở Cục Thượng Y sẽ chuyển một lượng lớn dược liệu trân quý tới, bọn họ vì dược liệu quý mà vừa khóc thút thít, vừa đóng gói dược liệu rồi dâng lên bằng hai tay.
Với tư cách là người đứng đầu Thượng Thực, thuốc của cô là tuyệt nhất, từ Hoàng thượng cho tới thái giám, toàn bộ hoàng cung không một ai là không thèm uống thuốc mà cô chế.
Sau khi nghe Bạch Nhất Nặc giới thiệu thuốc, Tô Mạt Mạt suy tư một hồi, sau đó cô ấy cắn răng và hạ quyết tâm.
Bất kể liều thuốc này có thật sự có óc hay không, thì tiệm cơm Bạch Ký đối với cô ấy mà nói là một sự tồn tại đặc biệt. Trước khi đi tới tiệm cơm Bạch Ký, đã rất lâu rồi cô ấy chưa từng được ăn qua đồ ăn bình thường. Sau khi tới tiệm cơm Bạch Ký rồi, cô ấy mới thật sự cảm thấy bản thân được chữa lành.
Lúc này, cô ấy giống như là đang nắm lấy cái phao cứu mạng cuối cùng vậy: “Được, phiền cô.”
“Nếu như có thể trị khỏi, cô muốn bao nhiêu tiền cũng được.”
Bởi vì Tô Mạt Mạt ở xa, để tới được tiệm cơm Bạch Ký thì phải mất rất nhiều thời gian, mà trong quá trình chữa trị cần phải tĩnh dưỡng, tránh vận động nhiều.
Mà tiệm cơm Bạch Ký lại nằm ở khu náo nhiệt, xung quanh có rất nhiều khách sạn cao cấp. Vì vậy, Tô Mạt Mạt đã bật điện thoại di động lên rồi đặt một khách sạn ở trên app, khách sạn đó nằm ngay sau tiệm cơm Bạch Ký, chỉ cách tiệm cơm Bạch Ký có năm phút đi bộ.
Sau khi trò chuyện với Bạch Nhất Nặc, trong lòng của Tô Mạt Mạt có rất nhiều cảm tình với Bạch Nhất Nặc.
Sao bà chủ ở đây lại tốt như vậy?
Cảm ơn fan hâm mộ của cô ấy đã để cô ấy tìm được tiệm cơm Bạch Ký.
Trong lúc Tô Mạt Mạt đang cảm thấy cảm động trước sự thân thiện của Bạch Nhất, thì cô ấy chợt cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình, thế nên cô ấy quay đầu lại nhìn thì thấy Kỷ Tử Hoài đang đứng bên cạnh.
Bởi vì khi nãy chỉ dồn sự chú ý vào cô, nên cô ấy hoàn toàn không để ý tới Kỷ Tử Hoài.
Sau khi cô ấy nhìn thấy Kỷ Tử Hoài xong, cũng nhận ra người này là đồng nghiệp ở trên nền tảng.
Không biết có phải là do cô ấy tưởng tượng hay không, cô ấy vẫn luôn cảm thấy ánh mắt của người này có chút không thân thiện lắm.
Tô Mạt Mạt sờ lên đầu mình một cái, cảm thấy bản thân có chút khó hiểu, cô ấy chỉ vừa mới tới đây được một lúc, cũng không chọc gì đến đối phương nha. Tô Mạt Mạt cảm thấy bản thân có thể là đang suy nghĩ nhiều rồi, dẫu sao cả hai người đều là chủ streamer lớn ở trên nền tảng, có vẻ như là “Đồng hương thấy đồng hương, hai mắt rưng rưng”.

Bạn cần đăng nhập để bình luận