Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 532 - Cháo mồng tám tháng Chạp 11




Hôm thứ sáu, Tô Mạt Mạt đặc biệt đi tới căn phòng của Bạch Nhất Nặc.
Bạch Nhất Nặc đang đang thu thập quần áo, đem mấy thứ phân loại. Cô thấy Tô Mạt Mạt vào, tò mò hỏi: “Mạt Mạt, có chuyện gì không?”
“Bà chủ, vòng so tài thứ hai của Đêm tìm vị vào ngày mai sắp bắt đầu rồi.”
“Ừ, sao vậy?”
Tô Mạt Mạt kích động nói: “Sau khi tập đầu tiên phát sóng, bây giờ chị chính là một trong những tuyển thủ có độ thảo luận cao nhất, bởi vì không phải tuyển chọn, ống kính ngày mai có thể còn nhiểu hơn tập đầu tiên, để em trang điểm cho chị đi.”
Bạch Nhất Nặc vốn muốn nói không cần, nhưng thấy cô ấy cực kì nhiệt tình liền đồng ý một các bất đắc dĩ.
“Ngày mai mới thi đấu, vì sao bây giờ em đã trang điểm cho chị?”
“Bởi vì em lo ngày mai lật xe, hôm nay phải chuẩn bị thật chu đáo.” Tô Mạt Mạt siết nắm đấm của mình nói: “Bà chủ, em trang điểm lợi hại lắm nhé, từng học một khóa chuyên nghiệp đấy.”
Lần này nhất định phải khiến bà chủ thấy điểm sáng của cô ấy, trở thành nhân viên ưu tú.
Bạch Nhất Nặc ngồi ở trước gương trang điểm, Tô Mạt Mạt móc ra cả bộ công cụ của mình, cẩn thận nhìn chằm chằm gương mặt Bạch Nhất Nặc. Sau một thời gian rất lâu, Bạch Nhất Nặc phát hiện người bên cạnh không có động tác gì, cũng không phát ra âm thanh, thế là ngoảnh lại nghi ngờ nhìn về phía Tô Mạt Mạt.
Đến khi cô nhìn thấy dáng vẻ của Tô Mạt Mạt, cô phát hiện mặt Tô Mạt Mạt hây hây như ráng mây, đờ đẫn.
“Sao vậy?”Bạch Nhất Nặc nghi ngờ hỏi.
Bởi vì cự ly giữa Bạch Nhất Nặc và cô ấy ngắn đi, Tô Mạt Mạt lặng lẽ lui về phía sau hai bước, bình phục nội tâm của mình rồi lắp bắp: “Bà chủ đẹp quá, em không biết xuống tay từ chỗ nào.” Bà chủ đừng tới gần cô ấy như vậy, cô ấy sẽ ngại lắm.
Bạch Nhất Nặc nhìn thấy dáng vẻ của cô, không nhịn được cười một tiếng, xinh đẹp động lòng người, mặt Tô Mạt Mạt càng đỏ hơn.
“Không được, bà chủ đừng cười, nếu không không trang điểm nổi nữa.” Tô Mạt Mạt vỗ mặt mình, hít sâu hai cái sau đó một lần nữa cầm lấy công cụ đến gần Bạch Nhất Nặc.
Tô Mạt Mạt xem xét tỉ mỉ ngũ quan của Bạch Nhất Nặc rồi nói: “Bà chủ thực sự không cần trang điểm, ngay cả son môi cũng không cần tô, bởi vì chị trời sinh môi hồng răng trắng rồi.”
Tô Mạt Mạt cảm thấy có phần thất bại, cảm giác mình không bột đố gột nên hồ. Cô ấy cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trang điểm lên hình thì ngũ quan sẽ trở nên bằng phẳng, em đánh chút khối và highlight cho chị, lại bổ sung thêm một màu son môi là được rồi.”
“Được.”
Tay nghề của Tô Mạt Mạt rất tốt, thủ đoạn cao siêu. Sau khi trang điểm xong, Bạch Nhất Nặc bớt chút thanh thuần, trở nên tinh xảo hơn.
Mặc dù là thời gian nghỉ ngơi nhưng Kỷ Tử Hoài vẫn còn bận rộn. Lúc Bạch Nhất Nặc và Tô Mạt Mạt đi ra, anh ấy đang xử lý nguyên liệu dùng cho việc học của mình.
Tô Mạt Mạt có phần đắc ý nói: “Có cảm thấy bà chủ khác chỗ nào không?”
Kỷ Tử Hoài nghe thấy lời của cô ấy, nghi ngờ nhìn về hướng bên này.
“Không khác gì cả.” Kỷ Tử Hoài gật đầu, không hề để tâm, sau đó cúi đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Tô Mạt Mạt: “...” Đúng là không thú vị.
May mà Quý Dư Trì khá hơn anh ấy nhiều.
Quý Dư Trì đang ngồi ở bên cạnh bàn đá, chải tóc cho chó. Sau khi nhìn thấy Bạch Nhất Nặc, anh ta nói: “Cô trang điểm à? Khí chất có phần thay đổi rồi.”
Tô Mạt Mạt đắc ý nói: “Anh thật tinh mắt, đây chính là makeup look lên hình mà tôi cố ý chuẩn bị, thế nào?”
Quý Dư Trì tương đối chuyên nghiệp, suy nghĩ một chút rồi nói: “Quả thực không tệ, nếu như son môi đậm hơn một ít thì sẽ có khí chất hơn.”
Tô Mạt Mạt còn muốn thay quần áo đẹp cho Bạch Nhất Nặc nhưng Bạch Nhất Nặc lắc đầu: “Đến lúc đó đều sẽ mặc quần áo của đầu bếp, thôi đi.”
Ngày hôm sau, Bạch Nhất Nặc và những người khác đi tới trung tâm hội nghị triển lãm quốc gia đúng giờ. Mặc dù không phải tuyển chọn thế nhưng người trong trung tâm hội nghị triển lãm này vẫn không ít, rất nhiều người ngồi trên khán đài.
Bạch Nhất Nặc ngẩng đầu nhìn lên khán đài, đột nhiên nhìn thấy một cái biểu ngữ nổi bật: “Bà chủ Bạch yên tâm bay!” Người giơ cái biểu ngữ này chính là một vài chàng trai cô gái trẻ tuổi.
Lần này tất cả nhân viên của tiệm cơm Bạch Ký đều tới, Quý Dư Trì cũng đeo khẩu trang đi tới hiện trường.
Quý Dư Trì nhìn thấy cô gái cầm đầu kia, thấy đối phương khá quen mắt, sau khi suy nghĩ đã nhận ra thân phận của đối phương: “Kia hình như là chủ nhóm fan mộ của tôi, trước đó từng tới đây mua sữa tươi.”
Bọn họ là fan hâm mộ của Quý Dư Trì, tại sao lại căng biểu ngữ cho cô?
Bạch Nhất Nặc hết sức tò mò, đi tới bên cạnh bọn họ hỏi: “Phía trên biểu ngữ này của mọi người là tôi sao?”
Đại fan cầm đầu phấn khởi nói: “Đúng vậy.”
“Bà chủ Bạch cố lên nhé, lại lấy hạng nhất lần nữa đi. Tôi là fan sự nghiệp của cô.”
Bạch Nhất Nặc: “...”
Quý Dư Trì: “???”

Bạn cần đăng nhập để bình luận